Giáo xứ Đaminh Ba Chuông xin chân thành mừng chúc : Tỉnh Dòng, các tu viện, tu xá, các giáo xứ Dòng phụ trách được luôn tiến triển… Nhờ lời chuyển cầu của Nữ Vương Các Thánh Tử Đạo, xin Chúa ban cho Cha Giám Tỉnh, quý Bề Trên, Quý cha, quý thày luôn hăng say thi hành sứ vụ Đaminh trên quê hương Việt Nam.
Trong chuyến đi dự lễ mở tay của cha Phêrô Giang tại Thạch Bích, cha Đaminh Trần Bình Tiên đã xếp thời gian về thăm giáo xứ Cát Đàm, Thái Bình. Ngày xưa đây là trụ sở Bề trên Phụ tỉnh Dòng Đaminh. Cha Lý Văn Thưởng, OP, một thành viên tu viện Đaminh Ba Chuông, quản nhiệm xứ này từ hai năm nay.
Như lời Đức cha Giám Mục Chủ tịch UBVH/HĐGMVN trong thiệp mời : Mong cuộc triển lãm Dấu Ấn Đức Tin lần II, ngày 09.09.09, làm sống dậy dấu ấn tình thương của Thiên Chúa, gợi nhớ nỗ lực sống đức tin nơi cha ông và đốt nóng lòng tin yêu cho các tín hữu hôm nay.
Dấu Ấn Đức Tin II hôm nay giới thiệu ba dòng tu đã có những đóng góp từ thuở ban đầu. Chắc chắn trong 350 lịch sử GHVN còn có sự đóng góp rất tích cực của các linh mục giáo phận, của nhiều đơn vị Dòng tu nam nữ khác, và của cộng đoàn dân Chúa. Qua các phát biểu, các thuyết trình viên đều chung một tâm trạng với thánh Phaolô : “Tôi trồng, anh A-pô-lô tưới, nhưng Thiên Chúa mới làm cho lớn lên.”. (1Cr 3,6)
Có thể nói, chính niềm tin đã quy tụ mọi người về trong thánh lễ này. Không phân biệt tôn giáo, không ranh giới giàu nghèo, không để ý khoảng cách địa lý… Mọi người đều giang tay cầu khấn “Lòng Thương Xót Chúa”. Sau đó, tất cả mọi người đều chung tiếng tập hát để chuẩn bị cho thánh lễ.
Trong bài giảng, Đức giám mục Bắc Ninh Cosma Hoàng Văn Đạt, đã mở đầu bằng lời chúc mừng giáo phận Phát Diệm có vị mục tử mới cũng là “vị giám mục người Việt Nam thứ 100”, như vậy Phát Diệm được một vinh dự “kép”: có vị giám mục người Việt Nam tiên khởi Đức cha GB Nguyễn Bá Tòng và thứ 100 là Đức cha Giuse Nguyễn Năng.
Một phụ nữ bị bệnh thần kinh nghiêm trọng phải ngồi xe lăn để di chuyển đã hoàn toàn có thể tự do bay nhảy sau chuyến hành hương đến Lộ Đức vào đầu tháng 08 qua. Người phụ nữ này tin rằng chính nhờ tắm nước tại Lộ Đức mà bệnh của bà đã khỏi.
Các em kém may mắn, đã mất đi đôi mắt nhưng nụ cười thật tươi khi ra đón tiếp nhóm, làm chúng tôi thấy xúc động. Các em dường như cảm thấy rất hạnh phúc với cuộc sống của mình, không hề một chút buồn phiền hay oan trách số phận. Không e dè, tự ti, các em chủ động đến trò chuyện với các anh chị như đã thân quen tự bao giờ.