Trong Mùa Chay này, Đức Giêsu mời gọi chúng ta theo Người lên Giêrusalem để chịu hy sinh trên Thập Giá. “Nếu ai muốn theo tôi, hãy từ bỏ minh, vác thập giá mình hằng ngày mà theo tôi”(Lc 9:23). Dĩ nhiên đây là một lời mời gọi mang tính đòi hỏi và khó khăn, nhưng nó có thể phóng ra sức mạnh sáng tạo của tình yêu nơi những ai chấp nhận nó.
Cuộc hành trình mà mùa Chay mời gọi chúng ta trên hết là thực hiện việc cầu nguyện: trong tuần lễ này, các cộng đoàn Kitô hữu phải trở nên “những trường cầu nguyện’ đích thực. Một mục tiêu quan trọng khác là giúp tín hữu đến với các bí tích Hòa giải, nhờ đó mỗi người có thể “tái khám phá Đức Giêsu như là mầu nhiệm của lòng thương xót
Nếu chúng ta “đầy sự trọn hảo của Thiên Chúa”, vâng, hãy cùng với thánh Phao-lô: “Tạ ơn Thiên Chúa vì Người đã cho chúng ta chiến thắng, nhờ Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta” (x.1Cor 15, 57).
Hãy cố yêu người mà sống. Lâu rồi đời mình cũng qua”. Nói cách khác, chúng ta sẽ trở thành những con người giàu tình yêu thương và lòng tha thứ.
“Phúc cho anh em là những kẻ nghèo khó, vì Nước Thiên Chúa là của anh em. Phúc cho anh em là những kẻ bây giờ đang phải đói, vì Thiên Chúa sẽ cho anh em được no lòng. Phúc cho anh em là những kẻ bây giờ đang phải khóc, vì anh em sẽ được vui cười”.
Đừng quên, sau khi cho các môn đệ “hai thuyền đầy cá”, điều Đức Giê-su muốn nơi các ông, không phải lưới cá, nhưng là “lưới người”.
Ngài nói: “Không một ngôn sứ nào được chấp nhận tại quê hương mình”. Đúng là thành kiến giết chết niềm tin.