Nhìn đứa bé cơ nhỡ nằm co quắp giữa đêm khuya bên vệ đường, nhạc sĩ Thế Hiển nghĩ đến dấu chấm hỏi ! Dấu hỏi của chính đứa bé … Dấu hỏi cho cuộc đời và cho mỗi người : em nào có tội gì đâu… em bơ vơ đầu đường xin từng hạt cơm rơi…
Tôi nói cho ông hay : tội của chị rất nhiều, nhưng đã được tha, bằng cớ là chị đã yêu mến nhiều. Còn ai được tha ít thì yêu mến ít.” Rồi Đức Giêsu nói với người phụ nữ : “Tội của chị đã được tha rồi.” và … “Lòng tin của chị đã cứu chị. Chị hãy đi bình an.”
Thánh Martinô, được ví như tấm bánh bẻ ra cho những người nghèo. Tấm bánh ấy, được bẻ ra và trao ban, trao ban cho những người đói để họ được no nê. Vì vậy, Martinô được mệnh danh là cha của kẻ nghèo. Vì trong xuất cuộc đời của ngài chỉ biết yêu thương và phục vụ những người nghèo. Xin thánh nhân cầu cũng Chúa cho hết mọi người được bình an và hạnh phúc
Tuổi thơ thường gắn liền với mẹ. Còn âm thanh nào bộc phát, tự nhiên, quen thuộc và êm dịu trên môi của trẻ thơ cho bằng tiếng “Mẹ”. Khi vui, trẻ thơ kêu mẹ, lúc đói, trẻ thơ cũng kêu mẹ. Khi tỉnh thức, trẻ thơ cũng kêu mẹ, lúc ngái ngủ, trẻ thơ cũng kêu mẹ… Mẹ là tất cả của trẻ thơ.
Đừng so sánh bạn với ai cả, vì làm như thế là bạn đã tự coi thường chính mình. Không có ổ khóa nào được làm ra mà không có chìa để mở. Vì vậy tạo hóa cũng sẽ không bao giờ trao cho bạn một vấn đề mà không có cách giải quyết riêng …
Tiếp nối niềm vui lễ truyền chức ngày 11.06, Tân Linh Mục GIUSE NGUYỄN VIẾT CHINH đã chủ sự thánh lễ tạ ơn lúc 17g30 chiều 12.06.2010 tại thánh đường giáo xứ Đaminh, cùng với hai tân linh mục Đaminh Nguyễn Tuấn Thời và Giuse Vũ quang Tấn.
Ở nhà con gái hay nói chuyện với mẹ, đang tính nói chuyện gì đó mà chuyển sang cái khác một hồi quay lại là “Nãy mẹ vừa định nói gì với con mà quên mất rồi”. Nhà buôn bán, việc cần phải chỉ bảo nhân viên làm thì nhiều, mà trí nhớ lại “còm cõi” – mẹ vẫn thường nói thế.
Sống đối với chung ta có nghĩa là chết: chết cho những khuynh hướng xấu, chết cho những đam mê xấu, chết cho tội lỗi, chết cho ích kỷ, chết cho hận thù. Cuộc sống do đó đối với chúng ta cũng là một cuộc mai táng liên lỉ. Cũng như hạt lúa rơi xuống đất phải thối đi, cũng thế chúng ta phải chấp nhận chôn vùi con người cũ tội lỗi của chúng ta.