Liệu chúng ta có cần tạo nên một nơi và một lúc cho việc thinh lặng, cầu nguyện và suy niệm Thánh Kinh không ? Liệu chúng ta có tranh thủ được những khoảng thời gian mỗi ngày để tập lắng nghe Lời Chúa tích cực hay không ? Hoàn toàn có thể thực hiện được, nếu chúng ta cố gắng.
Mỗi dịp ngày Nhà giáo Việt nam, 20.11, tôi lại nhớ đến những người thầy, người cô đã từng dạy dỗ, cho tôi bao kiến thức để bước vào đời. Nhưng có lẽ người thầy lớn nhất cuộc đời tôi, người đã sinh ra tôi và nuôi dạy tôi khôn lớn đến ngày hôm nay, đó là mẹ. Mẹ, người thầy đầu tiên và cũng là “người đưa đò suốt đời”.
Ngôi thánh đường này đã được xây ngay trên chính khu đất mà ngày xưa người da trắng đã tập trung không biết bao nhiêu người Phi Châu để buôn bán đổi chác như những con thú. Ðặc biệt nhất là bàn thờ của ngôi thánh đường: đây là nơi mà trước khi được bán, người nô lệ phải chịu đánh đòn. Sở dĩ người ta phải dùng roi để quất vào người nô lệ là để xem người ấy còn khỏe mạnh không.
Một nghiên cứu khoa học gần đây cho thấy: khi 4000 thiền sư về cùng hành thiền tại thủ đô của nước Mỹ thì con số tội phạm ở đây cũng giảm đi 20%. Con số tội phạm này tăng lên khi số thiền sư giảm đi. Đó là điều khiến chúng ta phải suy nghĩ về đời sống cầu nguyện.
Roy Campanella, bị bại liệt phải ngồi xe lăn, hằng ngày cô phải đến Trung Tâm Vật Lý Trị Liệu, vốn là một cơ sở tôn giáo. Cô thấy một số người dừng lại đọc một tấm bảng đồng gắn vào tường ở phòng tiếp nhận bệnh nhân. Tấm bảng đồng ghi lại lời cầu nguyện “Ân huệ ngược đời”…
Mấy bữa nay thấy mắt ba đờ đẫn, ăn uống khó khăn, người lúc nào cũng đau không thể đi lại được và đôi lúc thấy nét buồn vô hạn hằn trên mặt ba, con sợ ba đã biết bệnh của mình thì sức khỏe ba lại yếu hơn nữa, con thật sự rất sợ… sợ lắm.
Chúa Giêsu bảo chúng ta rằng: khi ăn chay hãm mình hãy xức dầu thơm vào người. Còn thứ dầu thơm nào quý giá hơn để tô thắm cho gương mặt của chúng ta cho bằng niềm vui.
Ca hát thế này mà làm chi ! Cầu kinh lần hạt thế này mà làm gì ! Bỏ hết đi thôi…Mở mắt ra nhìn, anh sẽ thấy Thượng Đế anh thờ không ngồi phía trước ! Người ở nơi kia, nơi nông dân đang vật lộn cùng đất cứng, nơi công nhân đang xẻ đá làm đường.