Khai mạc triển lãm “Đêm Đông Không Nhà”

Cái đẹp của thụ tạo không bao giờ có thể làm ta cảm thấy thỏa mãn hoàn toàn. Nó khơi dậy nỗi nhớ nhung thầm kín về Thiên Chúa, một sự thật mà chỉ có người say mê cái đẹp như Thánh Âutinh mới diễn tả được một cách tuyệt vời như sau: Con yêu Chúa quá muộn màng, ôi vẻ đẹp rất xưa và rất mới, con yêu Chúa quá muộn màng.! (Tự thuật 10, 27)

Sinh Viên Tĩnh Tâm Mừng Chúa Giáng sinh

Sau mỗi bài hát, các bạn dâng lên Chúa những lời cầu nguyện thật đơn sơ: “Con cảm tạ Chúa ngợi khen Chúa vì được Chúa là Cha của con và con là con của Ngài, vì chúng con luôn được sống trong niềm hi vọng”, … Những lời thổ lộ đơn giản mà chúng ta nói ra cao quý biết dường nào, người Cha sẽ vui biết bao khi được nghe lời cảm ơn như thế.

Cặp Kính Lão

Tại một viện dưỡng lão nọ, ai ai cũng cảm thấy vui, vì ngày Giáng Sinh sắp đến. Lễ Giáng Sinh không những là lễ của nhận quà, mà còn là của tặng quà nữa. Cho nên, dù không dư dả, các lão ông lão bà cũng cặm cụi suốt ngày để chuẩn bị một món quà gửi tặng cho thân nhân, người quen.

Một Căn Nhà Trật Tự

Giá trị của một ngôi nhà chính là được con người cư ngụ. Một mái nhà tranh nhưng đầy ắp tiếng cười tiếng khóc của trẻ thơ vẫn đầm ấm hơn một dinh thự bỏ trống. Chúng ta có thể xác quyết rằng sự sinh sống, sự hiện diện, sự cư ngụ của con người trong căn nhà đã giữ gìn và bảo trì nó khỏi hư nát. Nhưng một khi con người bỏ đi, căn nhà sẽ trở nên tồi tàn. Sức mạnh, vẻ đẹp, sự linh động, sự tồn tại của ngôi nhà chính là được cư ngụ.

Hội thảo : Kitô hữu được mời gọi sống Tự Do

Tự do là ân huệ, là nghĩa vụ, là trách nhiệm để con người sống tương quan với Đấng Sáng Tạo và với tha nhân. Vì thế, chúng ta được mời gọi: Hãy ở lại trong lời Chúa, hãy trở thành môn đệ của Chúa để được biết sự thật, để được sự thật giải phóng và trở nên người tự do đích thực trong Chúa.

Nghe giảng : Tĩnh tâm mùa Vọng

Đợt tĩnh tâm mùa Vọng năm nay, tu viện trao cho hai cha trẻ, mới lãnh nhận hồng ân linh mục tháng 8 vừa qua, cha Đinh Trọng Chính và Trần Bình Tiên. Hai cha đã quyết định chọn chủ đề lấy từ thánh vịnh Tv 130, 7 “Ơn Cứu Độ Nơi Người Chan Chứa”, vì muốn mời gọi cộng đoàn hòa nhập với tâm tình năm thánh 2010 tại Việt Nam.

Nghe giảng Chúa nhật IV Vọng C (2009)

Hồi ấy, bà Maria vội vã lên đường, đến miền núi, vào một thành thuộc chi tộc Giuđa. Bà vào nhà ông Dacaria và chào hỏi bà Êlisabét. Bà Êlisabét vừa nghe tiếng bà Maria chào, thì đứa con trong bụng nhảy lên, và bà được đầy tràn Thánh Thần, liền kêu lớn tiếng và nói rằng :”… Em thật có phúc, vì đã tin rằng Chúa sẽ thực hiện những gì Người đã nói với em.”