Tối thứ bảy 17.07.2010, Ban Lễ Sinh giáo xứ Đaminh Ba Chuông đã có một Thánh Lễ tạ ơn và cầu nguyện đặc biệt cho quý Phụ Huynh, quý thầy cô và những người dạy dỗ, trong đó có cha Linh Hướng Phêrô, Thánh lễ được diễn ra long trọng tại nhà nguyện Thánh Thể.
Trong khi thầy trò đi đường, Đức Giêsu vào làng kia. Có một người phụ nữ tên là Mác-ta đón Người vào nhà. Cô có người em gái tên là Maria. Cô này cứ ngồi bên chân Chúa mà nghe lời Người dạy. Còn cô Mác-ta thì tất bật lo việc phục vụ…
Vô nhân thập toàn, nhưng cũng không có ai là người xấu hoàn toàn. Nếu chúng ta biết khiêm tốn nhận ra những giới hạn của mình và chấp nhận giá trị của người khác, thì có lẽ chúng ta sẽ không bất mãn về người khác cũng như đối với chính mình. Cuộc sống chỉ có thể thở được nếu mỗi người chúng ta biết cư xử bằng sự cảm thông và tha thứ.
Thế rồi tất cả ào ra biển, cùng nhau vui chơi, cùng nhau tạo kiểu để… chụp hình, có bạn còn tranh thủ tập bơi nữa… cả đoàn ai cũng vui vẻ, ngày càng thêm đoàn kết, gắn bó với nhau và quan trọng là hiểu được nhau hơn để ngày càng sống tốt hơn.
Mời độc giả làm chuyến du lịch các quần đảo Canarie. Cảnh vốn đã đẹp và hùng vĩ, cộng với cách bố trí tổ chức khai thác du lịch chuyên nghiệp. Đúng là một sự kết hợp hài hòa giữa thiên nhiên và ước muốn của con người… Đến Canarie như lạc vào cõi thiên đường !
Sáng đi học thấy Bống còn líu ríu như chim hót với nhóm bạn, còn cười thật tươi với Long – cậu bạn ngồi bàn trên. Vậy mà khi cô giáo gọi lên nhận giấy khen học sinh giỏi Bống nhất quyết không lên, ngồi ủ rũ không nói với ai câu nào. Nhìn mặt Bống xanh lét, các bạn nghĩ Bống bệnh. Hôm đó đợi cả lớp về hết Bống mới chịu rời khỏi chỗ. Một vệt màu đỏ thẫm hiện lên trên chiếc ghế của cô bé…
Vấp ngã là điều thường tình trong thân phận con người. Chúng ta không nhìn lại những vết sẹo trong tâm hồn để nuối tiếc quá khứ, nhưng để nhận rõ dấu chỉ của một tình thương bao la cao cả hơn. Phải, Thiên Chúa mạnh hơn sự chết và tội lỗi của con người. Nói như thánh Phaolô: nơi nào tội lỗi càng nhiều, nơi đó ân sủng của Chúa càng dồi dào.
Tạo dựng con người có tự do, Thiên Chúa vẫn luôn tôn trọng tự do ấy. Ngài không cưỡng bách con người phải yêu mến Ngài, nhưng chỉ mời gọi và tỏ tình. Bằng công cuộc tạo dựng, bằng cuộc sống và cái chết của Con Một Ngài, Thiên Chúa đã tỏ tình với con người…