Lúc ấy một người đàn ông trung niên nom yếu ớt tiến lên yêu cầu ba tên du côn dừng tay; nhưng ông đã bị chúng đánh đập. Ông rất giận dữ và lớn tiếng kêu gọi các hành khách khác ngăn hành động man rợ kia lại nhưng chẳng ai hưởng ứng.
Thánh Anrê Dũng-Lạc sinh năm 1795 tại tỉnh Bắc Ninh. Cha mẹ là người ngoại giáo, nhà nghèo. Năm cậu Trần An Dũng-Lạc 11 tuổi thì cha mẹ di chuyển gia đình tới Hà Nội để tìm cách sinh sống. Vì gia đình quá nghèo nên cha mẹ cậu gửi gắm cậu cho một Thầy Giảng giúp đỡ nuôi dưỡng, cho cậu ăn học. Cậu là một đứa trẻ rất thông minh, có trí nhớ lạ lùng, chỉ trong một tuần lễ cậu đã học hết cuốn sách giáo lý..
Giáo Hội Chúa Kitô được tô điểm bằng muôn vàn vị thánh. Các thánh là những người đã sống những nhân đức anh hùng, khiến mọi người đều phải công nhận những nét đẹp của các Ngài. Thánh Xê-xi-li-a là một trong muôn vàn thánh đã bảo vệ đức khiết tịnh của mình đến nỗi đã trở nên con người anh hùng, đã hân hoan được phúc tử vì đạo.
Hướng về công nghị Giáo Phận sắp tới, chúng tôi xin đóng góp một số ý kiến về phụng vụ thánh nhạc nhằm canh tân, đổi mới bầu khí hiệp thông với Thiên Chúa và thánh hóa các tâm hồn qua lời ca tiếng hát trong các thánh lễ và nghi thức phụng vụ.
Nhà thờ hát có kỷ cương và đúng tinh thần của Hội thánh hay không là do cha sở đôn đốc, huấn luyện và hướng dẫn.Làm công việc này thiết tưởng cũng không đến nỗi phải đầu tư nhiều công sức lắm. Chỉ thị và tài liệu về Thánh nhac của Hội thánh đã có sẵn, các vị chỉ cần mang ra áp dụng.
Thánh Albertô theo học tại đại học Padua. Sau đó xin gia nhập dòng Ða Minh, mặc dầu gia đình ngăn cản. Ngài giữ luật dòng hết sức trung thành và nghiệm nhặt, có lòng sùng kính Mẹ Maria cách riêng, và hăng say phục vụ các linh hồn.
Tạ ơn Chúa vì nhóm phục vụ noi gương Thánh Martinô tôn vinh Thiên Chúa qua việc chăm sóc Thánh Đường Đaminh Ba Chuông. Xin chúc mừng bổn mạng và cầu chúc cho quý chị em nhóm Martinô tràn đầy ơn lành của Thiên Chúa qua tay Thánh Quan Thầy.
Họ là ba người, nói là bạn cũng được, mà không là bạn cũng không sao. Là vì mỗi ngày họ chỉ gặp nhau vào lúc tối trời không mưa, trong một góc tối không nhìn rõ mặt nhau của một cái quán xép bán cơm bình dân không tên trong một ngõ hẻm vắng vẻ chẳng có gì đáng để chú ý. Họ không ở trong quán, chỉ mượn một cái bàn, ba cái ghế, ngồi bên ngoài quán.