Tự do trong thế giới quan tinh thần của Dostoevsky

Với Dostoevsky, cuộc đời con người chẳng còn ý nghĩa và giá trị nếu không có tự do. Nhưng để có được thứ tự do đích thực, con người phải luôn chiến đấu giằng co chọn lựa thiện và ác. Từ đó, Dostoevsky đẩy con người đến chỗ nhìn nhận sự bất lực của mình trước cái ác. Càng làm điều ác, con người thay vì giải thoát mình, họ càng ngập chìm trong cái ác và sự hư vô của tự do chủ nghĩa. Để đạt được tự do đích thực, con người phải đau khổ. Đau khổ sẽ dẫn con người đến chỗ nhìn nhận sự hiện hữu của Thiên Chúa thay vì phủ nhận như một số trường phái, mà đỉnh cao là qua sự đau khổ của Thần-Nhân Ki-tô, nơi mọi câu đố về con người được giải đáp một cách thỏa đáng.

Giảng lễ Chúa Nhật XXVII Thường Niên C – Lễ Đức Mẹ Mân Côi

Khi ấy, bà Ê-li-sa-bét có thai được sáu tháng, thì Thiên Chúa sai sứ thần Gáp-ri-en đến một thành miền Ga-li-lê, gọi là Na-da-rét, gặp một trinh nữ đã thành hôn với một người tên là Giu-se, thuộc dòng dõi vua Đa-vít. Trinh nữ ấy tên là Ma-ri-a.

Ngày 02 tháng 10, Các Thiên Thần Hộ Thủ

Phụng vụ chư thánh là chuyên mục đặc biệt giới thiệu các vị thánh được Hội thánh ghi nhớ và tôn kính mỗi ngày. Các thánh là những chứng nhân sống động của Tin mừng qua mọi thời đại. Tấm gương đời sống và đức tin của các ngài như những ngọn đèn sáng, soi chiếu và hướng dẫn bước chân người tín hữu trên hành trình đức tin.

Ngắm hoa hồng cùng Thánh Têrêsa

Ngôn ngữ của Thánh Têrêsa tràn ngập vẻ ẩn dụ tươi đẹp, nhưng chúng ta phải nhớ rằng ngài không chỉ mơ mộng hão huyền hay ngây thơ. Ngài không được che chở khỏi đau khổ của thế gian. Suy cho cùng, ngài đã trải qua biết bao đau khổ và mất mát trong đời. Vì vậy, ngôn từ và góc nhìn đáng yêu của ngài phản ánh sự lựa chọn của ngài để nhìn thấy vẻ đẹp trong thế giới của Chúa, để nhận ra những bông hoa ngay cả trong những lúc khó khăn.

Giảng lễ Chúa Nhật XXVI Thường Niên C

Khi ấy, Đức Giê-su nói với người Pha-ri-sêu dụ ngôn sau đây: “Có một ông nhà giàu kia, mặc toàn lụa là gấm vóc, ngày ngày yến tiệc linh đình. Lại có một người nghèo khó tên là La-da-rô, mụn nhọt đầy mình, nằm trước cổng ông nhà giàu, thèm được những thứ trên bàn ăn của ông ấy rớt xuống mà ăn cho no.