Như lời Đức cha Giám Mục Chủ tịch UBVH/HĐGMVN trong thiệp mời : Mong cuộc triển lãm Dấu Ấn Đức Tin lần II, ngày 09.09.09, làm sống dậy dấu ấn tình thương của Thiên Chúa, gợi nhớ nỗ lực sống đức tin nơi cha ông và đốt nóng lòng tin yêu cho các tín hữu hôm nay.
Dấu Ấn Đức Tin II hôm nay giới thiệu ba dòng tu đã có những đóng góp từ thuở ban đầu. Chắc chắn trong 350 lịch sử GHVN còn có sự đóng góp rất tích cực của các linh mục giáo phận, của nhiều đơn vị Dòng tu nam nữ khác, và của cộng đoàn dân Chúa. Qua các phát biểu, các thuyết trình viên đều chung một tâm trạng với thánh Phaolô : “Tôi trồng, anh A-pô-lô tưới, nhưng Thiên Chúa mới làm cho lớn lên.”. (1Cr 3,6)
Nếu bạn không thể là mặt trời thì hãy cố đừng chọn làm đám mây. Có hai địa chỉ mà không gì là không thể xảy ra : đó là giấc mơ và tình yêu. Cuộc sống giống như hoa hồng, vẻ đẹp luôn đi cùng với gai. Chẳng sao cả nếu bạn cố, và cố nữa, nhưng vẫn thất bại. Nhưng thật tệ hại nếu bạn cố rồi thất bại, và không muốn cố lần nữa.
Sự thánh thiện là một ơn Chúa ban, nhưng phải mất nhiều lao nhọc, vất vả chiến đấu, con người mới đạt được. Nói đến chiến đấu là nói đến kẻ thù. Con sư tử lượn quanh tìm mồi cắn xé trong cuộc sống của chúng ta là không biết bao nhiêu cạm bẫy giăng mắc trên lối đi của chúng ta. Những cạm bẫy đó từ bên ngoài cũng có, nhưng hầu hết đều xuất phát từ trong tâm hồn chúng ta…
Buổi sáng ra chợ bán hoa hồng, có người đứng ngắm thật lâu rồi bỏ đi. Em ngạc nhiên, vội nói : – Hoa đẹp mà chú ! Vị khách trả lời : – Ừ, hoa của cháu rất đẹp, nhưng chú sợ không phải hoa hồng vì nó không có gai ?! Em suy nghĩ … đúng là : “Hoa hồng nào chẳng có gai”
Thiên Chúa đã dựng nên con người để sống trong bình an với Ngài. Những buổi chiều tà khi Thiên Chúa đến trong Vườn Ðịa Ðàng để chuyện vãn với Ađam và Evà: đó là hình ảnh của một sự kết hiệp thâm sâu giữa con người và Thiên Chúa. Thế nhưng, con người đãchối bỏ Thiên Chúa và đã cắt đứt mối dây thân tình ấy… Từ đó, bất an đã trở thành số phận thường tình của con người.
Có thể nói, chính niềm tin đã quy tụ mọi người về trong thánh lễ này. Không phân biệt tôn giáo, không ranh giới giàu nghèo, không để ý khoảng cách địa lý… Mọi người đều giang tay cầu khấn “Lòng Thương Xót Chúa”. Sau đó, tất cả mọi người đều chung tiếng tập hát để chuẩn bị cho thánh lễ.
