Buổi sáng ra chợ bán hoa hồng, có người đứng ngắm thật lâu rồi bỏ đi. Em ngạc nhiên, vội nói : – Hoa đẹp mà chú ! Vị khách trả lời : – Ừ, hoa của cháu rất đẹp, nhưng chú sợ không phải hoa hồng vì nó không có gai ?! Em suy nghĩ … đúng là : “Hoa hồng nào chẳng có gai”
Thiên Chúa đã dựng nên con người để sống trong bình an với Ngài. Những buổi chiều tà khi Thiên Chúa đến trong Vườn Ðịa Ðàng để chuyện vãn với Ađam và Evà: đó là hình ảnh của một sự kết hiệp thâm sâu giữa con người và Thiên Chúa. Thế nhưng, con người đãchối bỏ Thiên Chúa và đã cắt đứt mối dây thân tình ấy… Từ đó, bất an đã trở thành số phận thường tình của con người.
Có thể nói, chính niềm tin đã quy tụ mọi người về trong thánh lễ này. Không phân biệt tôn giáo, không ranh giới giàu nghèo, không để ý khoảng cách địa lý… Mọi người đều giang tay cầu khấn “Lòng Thương Xót Chúa”. Sau đó, tất cả mọi người đều chung tiếng tập hát để chuẩn bị cho thánh lễ.
Xin giới thiệu một bản thánh ca tiếng Pháp, theo lối hát của Taizé. Lời thánh vịnh 95 : “Hát lên mừng Chúa một bài ca mới, hát lên mừng Chúa, hỡi toàn thể địa cầu ! Hát lên mừng Chúa, chúc tụng Thánh Danh ! Ngày qua ngày, hãy loan báo ơn Người cứu độ, kể cho muôn dân biết Người thật là vinh hiển, cho mọi nước hay những kỳ công của Người.”
Thiên Chúa từ trời cao không muốn ban xá lệnh, ban ơn tha thứ cho tội nhân, mà trái lại đã thân hành đến ngồi đồng bàn với từng tội nhân. Thiên Chúa không thể hiện sự cảm thông bằng lời nói suông, mà bằng cả cuộc sống làm người…