Theo nguyên nghĩa, consecratio, sự thánh hiến, cung hiến hay tác thánh, là tách rời một người hay một vật ra khỏi lãnh vực phàm tục, để dành riêng cho công việc thánh.
Hình thức này đã nhen nhúm từ thế kỷ 16, khi thánh Angela Merici (1470- 1540), vào năm 1533, lập một hội những thiếu nữ muốn dâng mình cho Chúa.
Nhiều dòng ra đời trong giai đoạn này đều theo đuổi một công tác tông đồ nhất định, đáp ứng nhu cầu cụ thể của Giáo hội hay xã hội.
Những giáo sĩ muốn sống chung với nhau để giúp nhau nên thánh hay để cùng nhau thi hành một sứ vụ, nhưng họ không muốn bị ràng buộc bởi lời khấn dòng.
Có thể nói thế kỷ 16 là thế kỷ của giáo sĩ kỷ luật, họ góp phần chấn hưng đời sống tu trì trong Giáo hội.
Đời sống tu trì của nữ giới có thể chia làm 2 loại chính : một loại sống trong nhà kín (gọi chung là các « nữ đan sĩ »), một loại chuyên lo hoạt động tông đồ (gọi chung là các « nữ tu hoạt động »).
Có 4 dòng tu mới thuộc loại dòng hành khất được thành lập vào thế kỷ XIII : Phan Sinh (1209), Đa Minh (1216), Cát Minh (1226) và Âu Tinh (1256).
Tại sao có sự phân biệt « giáo sĩ » và « tu sĩ » ? Hoặc nôm na là phân biệt giữa « Cha dòng » và Cha Triều » ?…