Thế hệ trẻ nhất của Gen Z vừa bước vào tuổi trưởng thành – thường gọi là “Thế hệ Z” từ 18 đến 28 tuổi – đang trở lại với niềm tin nơi Thiên Chúa với tốc độ đáng kinh ngạc…
Đối với nhiều người, việc đi lại hằng ngày giống như một điều bất đắc dĩ, đặc biệt là khi phải đi lại nhiều. Nó thường làm chúng ta mất kiên nhẫn và căng thẳng. Những cảm giác bực bội này có thể dẫn đến việc lái xe nguy hiểm.
Augustinô sinh năm 354 tại Thagaste, một làng nhỏ thuộc Bắc Phi. Cha ngài là người ngoại giáo, mẹ ngài là thánh nữ Monica. Nhận thấy Augustinô sáng trí và có nhiều triển vọng nên hai ông bà quyết định cho ngài theo đuổi việc học tới cùng. Nhưng tại kinh thành Carthage, Augustinô bị tiêm nhiễm nếp sống trụy lạc sa đọa và chạy theo những tư tưởng lạc giáo Manikê trái nghịch với đức tin Công giáo. Mẹ ngài hết sức đau buồn và bà hằng cầu nguyện cho ngài.
Thánh Mônica đã phải buông bỏ sự kiểm soát và phó thác vào sự quan phòng của Thiên Chúa trên đời sống con mình, luôn sẵn sàng đón nhận bất cứ kế hoạch nào của Chúa dành cho ngài.
Trong đời sống gia đình, khó tránh khỏi những lúc xảy ra bất đồng: từ khác biệt quan điểm, hiểu lầm, cho đến những kỳ vọng chưa được đáp ứng. Nếu không biết cách xử lý, những điều này dễ khiến tình cảm giữa cha mẹ, con cái, vợ chồng hay anh chị em bị rạn nứt.
Tha thứ không chỉ là một phần của đời sống Kitô hữu – mà là cốt lõi của đời sống ấy. Ngay từ khoảnh khắc tội lỗi xâm nhập vào thế gian qua Adam và Eva, nhân loại đã cần đến sự chữa lành, hòa giải và phục hồi. Bí tích Rửa tội thanh tẩy chúng ta khỏi tội nguyên tổ, nhưng chúng ta vẫn tiếp tục vật lộn với khuynh hướng phạm tội – sự nghiêng chiều dai dẳng về phía tội lỗi. Cuộc chiến nội tâm này khiến lời mời gọi tha thứ càng trở nên cấp bách và cần thiết cho sức khỏe thiêng liêng cũng như vận mệnh vĩnh cửu của chúng ta.
Không có sự yếu đuối trong sự dịu dàng của Chúa. Những vị thánh cao cả nhất, những người có nhiệt huyết và bản lãnh, họ không thiếu đức tính này, ngược lại, đức tính này giúp họ kiên định trong đức tin và trong bổn phận của họ với đất nước, với tha nhân.
Đi xa mới hiểu, nhà không chỉ là nơi ta sinh ra. Nhà là nơi có người chờ ta về, là nơi biết hết cả những phần xấu xí, yếu đuối của ta mà vẫn yêu thương. Nhà cũng là nơi mà ta có thể “xõa” nhất, không cần diễn, không cần cố, chỉ cần là chính mình.







