Nét đẹp của Ki-tô giáo chính là tình yêu thương. Nếu tông đồ Gioan nói “Thiên Chúa là tình yêu”, thì Đức Giê-su cho biết, Người “yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời’.
Chúng ta hãy để một phút hồi tâm và tự hỏi lòng mình rằng: Sau bao nhiêu năm “theo Chúa”, tôi đã thật sự “vác thập giá và từ bỏ hết những gì mình có”, đúng như lời Đức Giê-su truyền dạy?
Câu chuyện truyền kỳ về người giám đốc đầu tiên của chuỗi khách sạn hàng đầu thế giới Hilton. Nó nhắc nhở chúng ta rằng: Nếu biết yêu thương đồng loại, nếu con người đối đãi với nhau bằng chân tình,
Là một Kitô hữu, trong sự chờ đợi ngày được “mời đến dự tiệc cưới Con Chiên” (Kh 19,9); Chúng ta thật là diễm phúc vì “được mời đến dự tiệc Chiên Thiên Chúa” ngay tại trần thế này.
Trong cuộc sống có rất nhiều điều, nhiều việc chúng ta cần phải làm hơn là dành thời giờ cho cầu nguyện, vì vậy để có thời giờ và cơ hội cầu nguyện, chúng ta phải từ bỏ chính mình. Làm được như vậy là chúng ta đã và đang đáp ứng điều Chúa Giêsu muốn nơi mỗi môn đệ đích thực của Ngài.
Chúng ta hãy ngước lên thánh giá Chúa Ki-tô và cùng khấn nguyện, rằng: “Lạy Chúa, xin Ngài cùng đồng hành với chúng con trong cuộc “chiến đấu để qua cửa hẹp”, cánh cửa hẹp mà Ngài đã truyền dạy chúng con hãy bước vào.
Niềm tin Ki-tô giáo, có thể nói rằng, là một niềm tin luôn phải đương đầu với nhiều sự bách hại. Niềm tin của người Ki-tô hữu, còn là một niềm tin luôn phải đối diện với những bắt bớ, tù đày và chết chóc.
Phải luôn sống như một người quản gia trung tín và đầy trách nhiệm. Bởi vì, lỡ hôm nay “ông chủ về”… lỡ, ngay giây phút này “Chúa đến”, thì sao?