Cuộc đời của mỗi người là một cuộc hành trình của những sự lựa chọn. Ngay từ lúc thức giấc buổi sớm mai cho đến lúc chiều tàn có muôn vàn điều ta phải lựa chọn. Ta sẽ mặc bộ trang phục nào cho hôm nay, bữa cơm trưa sẽ có món gì, và tối nay mấy giờ ta sẽ đi ngủ.
Đám đông đã gặp khó khăn khi đón nhận những gì Đức Giêsu nói trong suốt diễn từ. Nay các môn đệ cũng bị sốc vì những lời Người nói và, như Gioan cho ta biết, “nhiều môn đệ rút lui, không còn theo Người nữa”.
Không nói nhưng chúng ta cũng có thể hiểu rằng, những ai là công dân Nước Trời, người đó mới được ơn phước hưởng những gì bởi trời. Những gì bởi trời… Vâng, đó chính là “Bánh Thánh Thể” một thứ lương thực Chúa ban.
Đức Giêsu là Bánh Từ Trời xuống và Người mời gọi chúng ta tin và đón nhận Người như Đấng được Thiên Chúa sai đến. Bài đọc hôm nay trích từ “diễn từ về bánh” nói về Thánh Thể. Đức Giêsu khẳng định rằng Người có sự sống “nhờ Chúa Cha”
Ngày xưa, khi còn trong sa mạc, chỉ vì đói, chỉ vì khát mà cha ông họ đã “xầm xì” trước mặt ông Môsê “Chúng tôi sẽ lấy gì mà uống… Chúng tôi phải chết đói cả lũ ở đây” (Xh 16, …3) thôi thì cũng đành!
Khi Đức Giêsu cho đám đông dân chúng ăn, họ đã ăn no mà còn dư rất nhiều. Đức Giêsu ban cho thứ bánh có thể mang lại sự sống đời đời và bánh đó ở với chúng ta và không hủy hoại chúng ta.
Đang khi đi đường, có kẻ thưa Ngài rằng: Chúa đi đâu tôi sẽ theo đó. Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Con cáo có hang, chim trời có ổ; song Con người không có chỗ mà gối đầu.
Thật, tôi bảo thật các ông, ai tin thì được sự sống đời đời. Tôi là bánh trường sinh. Tổ tiên các ông đã ăn manna trong sa mạc, nhưng đã chết. Còn bánh này là bánh từ trời xuống, để ai ăn thì khỏi phải chết.