Có một điều, một điều hết sức lạ lùng, “triều đại” Vua Giêsu đã được Ngài thiết lập, không giống như triều đại của những ông vua, những lãnh tụ trần thế. Triều đại của Vua Giêsu không thiết lập bằng bạo lực, bằng thủ đoạn, bằng sức mạnh của họng súng, nhưng bằng chính “tình yêu thương”, một thứ tình yêu, dám “hy sinh mạng sống mình vì người mình yêu” (Ga 15,13).
Ngày nay chúng ta vẫn tìm thấy Đức Kitô đang hấp hối trên thập giá. Những loại quyền lực đó là gì vậy? Làm sao Người thu hút được dân chúng từ nơi bất lực như thế? Thánh Luca nói với chúng ta rằng: “Dân chúng thì đứng nhìn…”
Quả vậy, ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất ; còn ai liều mất mạng sống mình vì tôi, thì sẽ cứu được mạng sống ấy. Vì người nào được cả thế giới mà phải đánh mất chính mình hay là thiệt thân, thì nào có lợi gì ?
Quả vậy, ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất ; còn ai liều mất mạng sống mình vì tôi, thì sẽ cứu được mạng sống ấy. Vì người nào được cả thế giới mà phải đánh mất chính mình hay là thiệt thân, thì nào có lợi gì ?
“Kính sợ Danh Chúa” có thể chúng ta sẽ phải đổ “máu và nước mắt”, có thể cuộc đời chúng ta sẽ phải nhuốm màu “tang tóc”. Nhưng nước mắt, máu đào và sự tang tóc, nó lại là hành trang, một thứ hành trang chính Thầy Giêsu đã mang theo trên con đường cứu chuộc nhân loại
Những ai trung thành với Thiên Chúa, hoặc những người biết ăn năn, thì “ngày của Đức Chúa” sẽ được thể hiện rõ bởi lòng trắc ẩn của Thiên Chúa. Đối với họ, Thiên Chúa đến sẽ mang theo ánh sáng vào nơi tối tăm
Sách Giảng Viên có chép: “Ở dưới bầu trời này, mọi sự đều có lúc, mọi việc đều có thời; một thời để chào đời, một thời để lìa thế…” (Gv 3, 1-2). Đúng vậy, có sinh ắt có tử, đó là quy luật muôn đời của Tạo Hóa. Tất cả mọi người, không trừ một ai, “sống làm người ai không phải chết?”
Trong suốt Cựu ước và cả Tân ước, sức mạnh của lời là chủ đề then chốt. Lời Thiên Chúa thường được mô tả như đang hiện diện, hay đang trở thành hiện thực. Lời của Thiên Chúa mà các ngôn sứ đón nhận là sự vươn xa như chính Thiên Chúa vậy.