Ba chân dung được chọn cũng là những vị Thánh Bảo Trợ của tu viện, họa lại cuộc đời Cha Thánh, cho thấy sự đa dạng trong sứ vụ Đaminh. Làm thế nào để dung hòa ba trong một. Nhiệt tâm với Lời như thánh Anbêtô, phục vụ bác ái như thánh Martinô, can đảm sống chứng tá như các Thánh Tử Đạo Đaminh Việt Nam…

Ba tôi chất phác, nghĩ thế nào nói thế ấy, không biết dùng từ hoa mỹ, ít khi ba thể hiện cảm xúc ra ngoài. Tôi chưa bao giờ thấy ba tặng hoa cho mẹ dịp 8-3 hay sinh nhật mẹ. Nhưng vào mỗi dịp đó, ba luôn chịu khó xuống bếp nấu nướng. Những lúc ấy mắt mẹ tôi rưng rưng…
Một nhà thám hiểm nọ lạc mất giữa sa mạc. Ði từ dụm cát này đến cồn cát nọ, nhìn hết hướng này sang hướng kia, nơi đâu ông cũng thấy toàn là cát với cát. Lê gót trong tuyệt vọng, tình cờ chân ông vấp phải một gốc cây khô. Ông vấp ngã và nằm vùi bên gốc cây.
Chết là số phận tất yếu của thân phận con người. Chúa Giêsu đã chết. Có ai thoát khỏi sự chết! Nhưng có nhiều cái chết. Chúa Giêsu đã chết để phục sinh. Ðức Mẹ đã chết để được cất nhắc cả hồn xác về trời. Với Chúa Giêsu và Ðức Mẹ, cái chết là khởi đầu của hy vọng. Cái chết là ý nghĩa của cuộc sống, bởi vì có chết mới được sống đời đời…
Ngày 13.8.2010, tu viện thánh Anbêtô – giáo xứ Đaminh đón nhận hai thày Giuse Đinh Văn Hán và Phêrô Võ Tá Đương. Hai thày nằm trong số 16 tân khấn sinh, vừa chính thức tuyên khấn thuộc về Dòng Anh Em Giảng Thuyết.