Mẹ yêu con trai vì đã biết tự hào rằng mình được lên sân khấu lãnh thưởng bởi sức học của con chứ không phải bởi mẹ xin cô giáo như bà ngoại vẫn trêu chọc mẹ con mình.
Buồn là vì ba chuẩn bị gánh trách nhiệm, nghĩa vụ nuôi dạy con nên người trong xã hội bộn bề cám dỗ, tốt xấu khó phân. Liệu con có cùng ba hợp tác chèo con thuyền thiên thần đến đích cuộc sống?
Tôi cũng sẽ quên hình ảnh ngọn đèn nếu hôm nay tôi không vô tình lục tìm trong đống đồ cũ nát của ba. Cây đèn bám đầy bụi nằm chỏng chơ trong ngổn ngang nào là đinh ốc, vít, sắt, thép.
Bố mẹ của bạn nghĩ sao về con mình? Muốn biết, hãy giả sử bạn là bố hoặc mẹ. Bạn có hài lòng khi con mình – người mà bạn rất mực yêu thương – làm những gì bạn đang muốn làm? Bạn có tin tưởng con không? Bạn để con tự do làm theo ý chúng?
Ngoại đứng đầu trong danh sách 5 người tôi yêu thương nhất. Với chùm râu dài xuống tận ngực, mái tóc trắng như cước, ngoại mang nét gì xưa thật xưa như ông bụt trong những truyện cổ tích mà tôi hay đọc.
Cứ mỗi lần nghe con gái đọc bài thơ Yêu mẹ là con lại nghĩ về mạ nhiều, nghĩ về thuở ấu thơ của chúng con và cũng là một thời cực khổ nhất của mạ. Con nhớ cảnh mỗi sáng tinh mơ mạ bận rộn lo từng bữa ăn sáng cho chúng con trước khi bắt đầu một ngày mới để “cày” kiếm tiền…
Ngày trước tôi rất sợ mỗi khi tới kỳ kiểm tra môn hóa vì tôi mất căn bản từ lâu. Lần đó, không học bài nên tôi không thể làm nổi mấy bài tập. Tôi liều lĩnh lén “quay” tài liệu…
Nếu đang sống bên gia đình, hãy tranh thủ chia sẻ trách nhiệm công việc và thể hiện sự yêu thương với những người thân yêu… kẻo khi phải sống xa nhà, bạn sẽ hối tiếc lắm đấy!