Chiều Thứ Hai Tuần Bát Nhật Phục Sinh, ngày 21 tháng 4 năm 2025, toàn thể Hội đồng Giám mục Việt Nam (HĐGM) đã quy tụ tại Trung tâm Mục vụ Tổng Giáo phận Huế để khai mạc Hội nghị thường niên kỳ I/2025. Cũng chiều hôm nay, Toà Thánh loan tin Đức Giáo Hoàng Phanxicô đã về Nhà Cha lúc 7g35 (giờ Roma – 12g45 giờ Việt Nam). Trước khi đại diện các thành phần Dân Chúa của Tổng Giáo phận Huế chào mừng HĐGM khai mạc Hội nghị, quý Đức Cha đã dành những giây phút lắng đọng để cầu nguyện cho Đức cố Giáo Hoàng Phanxicô.
Sự gần gũi của Đức Thánh Cha với người đau khổ và nỗ lực không ngừng để chấm dứt bạo lực là trung tâm trong sứ vụ của ngài. Dù đang điều trị viêm phổi trong những tuần cuối đời, ngài vẫn dành thời gian trò chuyện qua video với giáo xứ Thánh Gia ở Gaza – một cộng đoàn mà ngài luôn giữ liên lạc suốt thời gian xung đột.
Vào lúc 9:45 sáng, Đức Hồng y Kevin Farrell, Hồng Y nhiếp chính, tại Nhà nguyện thánh Marta đã thông báo: Đức Giáo hoàng Phanxicô được Chúa gọi về.
Hãy về báo cho anh em của Thầy để họ đến Ga-li-lê. Họ sẽ được thấy Thầy ở đó.
Sau Thánh Lễ, lúc 12 giờ trưa, Đức Thánh Cha xuất hiện trên ban công chính giữa Đền Thờ Thánh Phêrô để ban Phép Lành Toàn Xá “Urbi et Orbi” cho thành Roma và toàn thế giới, dù sức khoẻ vẫn còn yếu. Đức Thánh Cha đã chào với lời chúc Phục Sinh: Anh chị em thân mến, Chúc mừng Phục Sinh! Sau đó, Đức Thánh Cha nhờ Đức ông Ravelli đọc sứ điệp Phục Sinh.
Sáng sớm ngày thứ nhất trong tuần, lúc trời còn tối, bà Ma-ri-a Mác-đa-la đi đến mộ, thì thấy tảng đá đã lăn khỏi mộ. Bà liền chạy về gặp ông Si-môn Phê-rô và người môn đệ Đức Giê-su thương mến. Bà nói : “Người ta đã đem Chúa đi khỏi mộ ; và chúng tôi chẳng biết họ để Người ở đâu.”
Đức Giê-su phải trỗi dậy từ cõi chết.
Xưa, để có được niềm tin Đức Giêsu Phục Sinh, các tông đồ đã phải trải qua những thách thức, những giây phút chờ đợi, trong tâm trạng lo lắng và sợ hãi. Có thể nói rằng, sau khi Thầy Giê-su bị bắt và bị treo trên thập giá tại Golgotha, các ông chỉ có một việc ngồi đó âm thầm thở than: “Người đi một nửa hồn tôi mất. Một nửa hồn tôi bỗng dại khờ”.





