Còn gặp nhau thì hãy cứ vui, Chuyện đời như nước chảy hoa trôi, Lợi danh như bóng mây chìm nổi, Chỉ có tình thương để lại đời…Còn gặp nhau thì hãy cứ thương, Tình người muôn thuở hãy còn vương,Chắt chiu một chút tình thương ấy,Gửi khắp muôn phương mọi nẻo đường
Mỗi một may mắn là một dịp để chúng ta dâng lời cảm tạ và chúc tụng Chúa. Mỗi một thất bại va đau khổ là khởi đầu của một nguồn ơn dồi dào hơn. Mỗi một vấp phạm là bàn đạp để chúng ta vươn cao hơn. Bởi vì trong tất cả mọi sự, Thiên Chúa luôn yêu thương chúng ta.
Cha mẹ phải được coi là những người cộng tác vào công trình tạo dựng của Thiên Chúa, và vào việc xây dựng một Hội Thánh tương lai. Toàn thể giáo xứ phải tri ân những người biết hy sinh để săn sóc cho cha mẹ già, cho những người tàn tật trong gia đình, chứ đừng chỉ tri ân những người đóng góp nhiều về tài chánh. Có như thế, giáo xứ sẽ là nơi mà gia đạo của Thiên Chúa tụ tập để thực thi những công việc của Thiên Chúa.
Tình Yêu của Thiên Chúa gắn liền với Thập Giá của Ðức Kitô. Ðau khổ đã trở thành ánh sáng chiếu rọi vào Tình Yêu của Thiên Chúa đối với con người. Nói như thế không có nghĩa là Thiên Chúa muốn con người phải chịu đau khổ, Thiên Chúa cũng không tạo ra đau khổ để sửa trị con người. Nhưng qua đau khổ, Thiên Chúa như muốn hé mở cho con người thấy Ngài là Ðá Tảng, là nơi nương tựa duy nhất của con người.
Chỉ mong tôi chẳng còn gì, nhờ thế gọi được người là tất cả của tôi. Chỉ mong ý muốn trong tôi chẳng còn gì, nhờ thế cảm thấy người ở mọi chốn, mọi nơi, đến với người trong mọi thứ mọi điều và dâng người tình tôi lúc nào cũng được…
Nhiều hội dòng mà mục đích nguyên thủy là phục vụ người nghèo và sống nghèo, cần phải đấm ngực tự thú rằng mình đã quá đi xa tinh thần của Ðấng sáng lập… Sống nghèo trước hết đó là sống tín thác vào Chúa quan phòng. Có thể nói đó là nhân đức trỗi vượt và cũng là mẫu số chung của các vị thánh: phó thác hoàn toàn vào Tình Yêu của Chúa.
Thời gian qua Giáo xứ Ba Chuông đã được Tỉnh Dòng Đaminh cho phép sử dụng căn nhà trước đây là tu xá Lạc Quang, để làm cơ sở bác ái, từ thiện. Vì căn nhà khá lâu không người ở, nên Hội đồng Mục Vụ đã tiến hành tu sửa toàn bộ : hệ thống điện nước, đóng trần, lợp tôn, tráng sân, nhà bếp, phòng ăn, nhà tắm, nâng tường rào…
Nhiều người không còn thấy thi vị trong cuộc sống và việc làm, họ thấy bất mãn và trống rỗng, đơn giản chỉ vì họ đã quên cầu nguyện. (Mẹ Têresa Calcutta). Lòng ta khắc khoải lo âu cho đến khi được nghỉ yên trong Chúa. (Thánh Augustinô)