Ðức Maria đã trở nên Mẹ Ngài qua câu trả lời: “Này tôi là nữ tỳ của Thiên Chúa, tôi xin vâng như lời sứ thần truyền” và trong suốt cuộc đời, Ðức Maria đã trung tín giữ trọn lời thưa xin vâng này đến giây phút đứng dưới chân thập giá.
Thiên Chúa tự do chọn lựa mỗi người vào chương tình của Người. Người chọn chúng ta không vì tài năng, đức độ của chúng ta. Người quyền năng đến độ có thể biến sự dốt nát, tầm thường của chúng ta thành những giá trị siêu phàm.
Năm mươi năm nhìn lại, ta có thể thấy rõ một hành trình, hành trình gian khó nhưng đầy sức sống, hành trình chuyển giao thế hệ được thể hiện một cách tốt đẹp, hành trình của một tu viện vẫn còn hứa hẹn nhiều tiềm lực trong tương lai; trên hết, đó chính là hành trình của tình nghĩa và hành trình của một cộng đồng sự sống trong đức tin.
Anh em sẽ bị điệu ra trước mặt vua chúa quan quyền vì Thầy để làm chứng cho họ và các dân ngoại được biết. Khi người ta nộp anh em, thì anh em đừng lo phải nói làm sao hay phải nói gì, vì trong giờ đó, Thiên Chúa sẽ cho anh em biết phải nói gì : thật vậy, không phải chính anh em nói, mà là Thần Khí của Cha anh em nói trong anh em.
Quả thật, sự phát triển của Tỉnh Dòng luôn gắn liền với Tu viện này. Rất nhiều quý cha, quý thầy đã qua thời kỳ đào tạo tại tu viện này, và bất cứ quý khách nào cũng đã đều lưu trú tại đây, đến nỗi có ai đó từng nói: “nếu chưa ghé tu viện nhà thờ Ba Chuông đồng nghĩa với chưa thăm Dòng Đaminh Việt Nam”.
Dù cho ta có chối bỏ Thiên Chúa, Người vẫn luôn luôn chờ đợi ta. Tại một góc đường nào đó, trước một ánh nến lung linh nào đó, trong một biến cố đau thương nào đó, Người đang chờ ta. Phải, Thiên Chúa như một người tình chung thủy lúc nào cũng chờ đợi ta…