Con cảm ơn mẹ… Mẹ luôn bắt con phải nhớ nói lời “cám ơn” và “xin lỗi”. Mẹ không ngừng nhắc nhở con rằng đôi khi im lặng là vàng. Mẹ giúp con hiểu nóng giận là vô ích. Mẹ dạy con biết bỏ qua những lỗi lầm nhỏ nhặt của người khác. Mẹ giúp con hiểu thêm rằng cuộc đời này đầy ắp những trở ngại và con đừng sợ đối mặt với điều đó…
Với khoảng hơn 4000 giáo dân, ba phần tư là người thiểu số, gồm người Churu, K’ho và Chim, bà con sống bằng nghề làm đất, làm rẫy, và làm ruộng. Đời sống kinh tế chật vật và thiếu thốn. Do hạn hẹp về khả năng nên phần nhiều mùa thu hoạch lúa, đa số phải trả nợ, số còn dư cũng chỉ để dành cho đời sống hằng ngày mà thôi.
Người đáp : “Sao cha mẹ lại tìm con ? Cha mẹ không biết là con có bổn phận ở nhà của Cha con sao ?” Nhưng ông bà không hiểu lời Người vừa nói. Sau đó, Người đi xuống cùng với cha mẹ, trở về Nadarét và hằng vâng phục các ngài. Riêng mẹ Người thì hằng ghi nhớ tất cả những điều ấy trong lòng.
Nếu vì sự tàn ác của con người đối với con người, có nhiều đe dọa đang đè nặng trên hòa bình và sự phát triển nhân bản toàn diện chân thực – như chiến tranh, các cuộc xung đột quốc tế và miền, những vụ khủng bố và vi phạm các quyền con người -, thì những đe dọa do sự lơ là, – nếu không muốn nói là sự lạm dụng – đối với trái đất và các tài nguyên thiên nhiên do Thiên Chúa ban, cũng không kém phần đáng lo âu…
Chuyến CTXH đặc biệt lần này là sự quyên góp quần áo và tiền bạc từ chính các bạn sinh viên, các nhà hảo tâm được phát động từ 2 tuần trước Giáng Sinh. Nhóm đã phân chia được 60 phần bánh kẹo, 40 gói quần áo để phân phát cho những mảnh đời kém may mắn. Đối tượng nhóm tìm gặp “bên vỉa hè, đầu đường xó chợ”.
Đoàn trưởng trong bài tổng kết, không quên nhắc đến việc tổ chức cho lễ kỷ niệm 30 năm thành lập vào năm 2010. Với slogan: “Đoàn kết – Trưởng thành – Chia sẻ”, Đoàn trưởng đã kêu gọi sự góp mặt và chung tay từ tất cả anh chị em cựu ca viên trong suốt năm tới, để có một ca đoàn giữ được sự vững vàng và ổn định luôn mãi.