Nếu anh em không trung tín trong việc sử dụng Tiền Của bất chính, thì ai sẽ tín nhiệm mà giao phó của cải chân thật cho anh em ?
Con cái đời này khôn khéo hơn con cái ánh sáng khi xử sự với người đồng loại.
Trên trời ai nấy sẽ vui mừng, vì một người tội lỗi ăn năn sám hối.
Thế kỷ XX là một thời kỳ đầy biến động – được đánh dấu bởi chiến tranh, cách mạng và những thay đổi văn hóa nhanh chóng. Tuy nhiên, giữa sự ồn ào của các hệ tư tưởng và sự trỗi dậy của chủ nghĩa thế tục, một vài vị thánh đã âm thầm thay đổi lớp học, trường đại học và cả tâm hồn. Thánh Edith Stein, Thánh Pedro Poveda và Thánh Alberto Hurtado, mỗi vị đều coi giáo dục không phải là một nghề nghiệp, mà là một ơn gọi: một cách để hướng tâm trí con người đến với chân lý và hướng tâm hồn con người lên đến Thiên Chúa.
Ai không từ bỏ hết những gì mình có, thì không thể làm môn đệ tôi được.
Hãy ra các ngả đường, ép người ta vào đầy nhà cho ta.
Tu viện Đức Mẹ Mân Côi ở Lima là một công trình kiến trúc đồ sộ. Vào cuối thế kỷ XVII, nơi đây có đến cả trăm tu huynh Đa Minh sinh sống, nhưng tình hình tài chính thì vô cùng khó khăn. Một ngày kia, cha bề trên quyết định đóng gói một số đồ vật quý giá mang đi bán để trả nợ mong kiếm chút tiền cho cộng đoàn “dễ thở” hơn qua cơn khó khăn. Khi ngài vừa ra khỏi tu viện, một tu huynh trẻ, vốn là một người lai da màu, thường vẫn làm công việc khiêm hạ nhất trong tu viện, chạy theo cha trên đường phố vừa thở hổn hển vừa nói: “Xin cha đừng bán những vật quý đó, xin hãy bán con đi làm nô lệ thì hơn!” Cha bề trên đứng sững người, lặng đi vì kinh ngạc, cha xúc động cho cậu quay về tu viện, cậu bé mà ngày nào ngài cũng thấy cầm chiếc chổi trong tay, luôn vui vẻ và không bao giờ tỏ vẻ khó chịu dù bị coi như “người vô hình” trong cộng đoàn.






