Trong một chuyến tham quan du lịch ở Pháp, một cựu nhà giáo Việt Nam, cô Anna Dương Thị Ngọc Thanh tình cờ được quen biết một tổ chức có tên gọi là: “Huynh Đoàn Khuyết Tật Ki-Tô Giáo Liên Lục Địa”. Huynh đoàn này quy tụ những thành viên gồm người bệnh nan y mãn tính và người khuyết tật. Họ gặp gỡ sinh hoạt với nhau để chia sẻ và giúp đỡ nhau trong cuộc sống theo tinh thần của cha Francoise, người đã sáng lập ra Huynh đoàn. Cô Thanh nhận thấy hoạt động của Huynh đoàn này rất có ý nghĩa, cô đã mong muốn lập một Huynh đoàn như thế cho người khuyết tật Việt Nam, ngay khi cô còn chưa rời khỏi đất Pháp.
Khi trở về Việt Nam, cô Thanh đã đến trình bày nguyện vọng của mình với cha Mát-thêu Vũ Khởi Phụng (Dòng Chúa Cứu Thế); và được cha giới thiệu với một số anh chị em khuyết tật mà cha quen biết. Đồng thời, cha Phụng cũng đã giới thiệu cô Thanh với cô Anna Nguyễn Thị Hiền, một tình nguyện viên có lòng thương yêu đặc biệt đối với người khuyết tật. Cô Hiền sau đó đã giới thiệu anh Phê-rô Phạm Văn Lượng, một người bại liệt, cùng với một số anh chị em khác sống trên địa bàn TP. HCM sẵn sàng gia nhập nhóm. Như vậy, Huynh Đoàn Bệnh Nhân & Người Khuyết Tật Ki-tô được nhen nhúm bởi các anh chị em khuyết tật kể trên, lúc đó vào khoảng tháng 9 năm 1998. (xem thêm)