“Ước chi mình là loài trâu
phục vụ bầy trẻ nhỏ !”
Lỗ Tấn (1881-1936)
Đường đời vòng quanh như một con rắn tự ngoặm lấy đuôi mình. Con ngườitrần trụi từ lúc bắt đầu mở mắt, năm này qua năm khác, đi lên cho tới giữa cuộc đời, vào tuổi trung niên, rồi dần dần đi xuống. Rốt cuộc, với tấm hình hài trần trụi, con người lại trở về vị trí khởi hành.
Đối với người Việt Nam thì mỗi khi Tết đến, bất kể ở đâu, làm công việc gì, vẫn phải về nhà sum họp gia đình trong những ngày Tết. Tết đối với người Việt rất là thiêng liêng.
Ngày thứ bảy hướng về những Kitô hữu đang đối diện với trào lưu đa tôn giáo, đồng thời cầu nguyện cho họ được hiệp nhất trong Thiên Chúa. Thiếu sự hiệp nhất này, chúng ta rất khó mà xây dựng một vương quốc hòa bình với tất cả mọi người thiện chí.
Năm nay Kỷ Sửu-năm con Trâu-con vật đứng thứ nhì trong 12 Giáp. Nhân dịp Xuân về, mời Quí Vị cùng tìm theo dấu vết Trâu trong thơ văn – một con vật gần gũi, thân thương nhất của người dân quê Việt nam trong loài gia súc như : chó, mèo, gà, heo, bò, ngựa…