Khoảng năm 1.000, vua Đavít đánh chiếm Giêrusalem và biến thành này thành thủ đô của vương quốc. Con vua Đavít là Salômôn sau này lên kế vị đã tổ chức đời sống xã hội và chính trị trong vương quốc này.
Phương pháp phân tích (phê bình) lich sử xuất hiện từ thế kỷ thứ 18 đã bá chủ nghành chú giải Thánh Kinh từ đó, và tiếp tục ảnh hưởng đến việc chú giải Thánh Kinh hiện đại.
Có hai nghĩa chính của Thánh Kinh là nghĩa văn tự và nghĩa thiêng liêng.
“Mọi kitô hữu, cách riêng các tu sĩ hãy siêng năng đọc Thánh Kinh để học biết khoa học về Thiên Chúa (x. Pl 3,8). Vì không biết Thánh Kinh là không biết Thiên Chúa (S. Heronimo).
Chỉ lý luận mà thôi thì không thể hiểu trọn vẹn các biến cố và sứ điệp được kể lại trong Kinh Thánh.
Khoa chú giải Công Giáo góp phần tích cực vào việc phát triển các phương pháp mới và vào sự tiến bộ của công việc nghiên cứu (III.a). Trong công việc này, các học giả Công Giáo cộng tác với các học giả không phải là Công Giáo.
Quy điển Thánh Kinh là toàn thể Các Sách Thánh làm nên Bộ Thánh Kinh, là danh mục Các Sách được linh hứng. Các Sách Thánh hàm chứa mặc khải siêu nhiên, là luật về đức tin và đời sống cho các tín hữu.
Các giáo phụ quả quyết Thiên Chúa là tác giả của các Sách Thánh (Cựu Ước và Tân Ước).