“Mừng Chúa Phục Sinh – Chúa đã Phục Sinh – Mừng Chúa sống lại – Happy Easter.” Vâng, trong suốt một tuần qua, chắc hẳn không ai trong chúng ta lại không nhìn thấy những dòng chữ này. Đây là những dòng chữ được viết, được vẽ, nói chung là được thiết kế rất, rất đẹp, và được treo trang trọng trước cổng những ngôi thánh đường.
Cuộc sống của con người là một chuỗi dài của những cuộc gặp gỡ. Có những cuộc gặp gỡ làm cho ta nôn nóng, ví dụ như nôn nóng gặp người thân xa cách đã lâu. Có những cuộc gặp gỡ làm cho ta háo hức, ví dụ như háo hức gặp người yêu, chẳng hạn. Cũng có những cuộc gặp gỡ khiến cho ta bực bội, khó chịu, sợ hãi. Đó là gặp phải một người mồm to nhiều chuyện, hoặc một tên cướp cạn, xin đểu, trấn lột v.v…
Cám dỗ là gì? Thưa, hiểu một cách giản dị, cám dỗ có nghĩa là “khêu gợi lòng ham muốn đến mức bản thân bị lôi cuốn và sa ngã” (nguồn: internet)
Cám dỗ có từ bao giờ? Thưa, dựa vào Kinh Thánh, chúng ta có thể nói rằng, cám dỗ có từ khi con người xuất hiện. Câu chuyện Eva và Adam sa chước cám dỗ, như điển hình.
Cám dỗ có miễn trừ ai không? Thưa, cám dỗ không trừ một ai, già trẻ lớn bé, nam phụ lão ấu v.v… bất cứ ai cũng đều bị cám dỗ. Ông Gióp, một nhân vật thời trước Đức Giê-su giáng sinh, đã nhận định rằng: “Đời sống con người trên mặt đất chỉ là một cám dỗ liên lỉ”.




