Khi toàn dân đã chịu phép rửa, Đức Giêsu cũng chịu phép rửa, và đang khi Người cầu nguyện, thì trời mở ra, và Thánh Thần ngự xuống trên Người dưới hình dáng chim bồ câu. Lại có tiếng từ trời phán rằng : “Con là Con của Cha ; ngày hôm nay, Cha đã sinh ra Con”.
Sự kiện Đức Giêsu “xin-làm-phép-rửa-cho-mình” – một phép rửa “tỏ lòng sám hối để được ơn tha tội” đã làm nổi bật vai trò cứu chuộc của Ngài. Vai trò đó đã được sứ thần Chúa loan báo khi xưa : “Người sẽ cứu dân Người khỏi tội lỗi của họ” (Mt 1,21). Và Gioan – chính ông cũng đã nói về Giêsu rằng : “Đây ! Chiên con của Đức Chúa Trời. Là Đấng xóa bỏ tội trần gian”. (Ga 1,29).
Bấy giờ ngôi sao họ đã thấy ở phương Đông, lại dẫn đường cho họ đến tận nơi Hài Nhi ở, mới dừng lại. Trông thấy ngôi sao, họ mừng rỡ vô cùng. Họ vào nhà, thấy Hài Nhi với thân mẫu là bà Maria, liền sấp mình thờ lạy Người. Rồi họ mở bảo tráp, lấy vàng, nhũ hương và mộc dược mà dâng tiến.
Hình ảnh hang đá Belem với Giuse và Maria quây quần bên Hài nhi Giêsu được : “bọc tã, nằm trong máng cỏ” trông rất nên thơ và thật đơn sơ. Sự đơn sơ đó không làm giảm giá trị sự linh thiêng, sự huyền diệu. Hình ảnh một ngôi sao từ trên cao chiếu tỏa rực rỡ khiến cho “gia trang hang lừa” như được tôn thêm sự thánh thiêng.
Người đáp : “Sao cha mẹ lại tìm con ? Cha mẹ không biết là con có bổn phận ở nhà của Cha con sao ?” Nhưng ông bà không hiểu lời Người vừa nói. Sau đó, Người đi xuống cùng với cha mẹ, trở về Nadarét và hằng vâng phục các ngài. Riêng mẹ Người thì hằng ghi nhớ tất cả những điều ấy trong lòng.
Này tôi báo cho anh em một tin mừng trọng đại, cũng là tin mừng cho toàn dân : Hôm nay, một Đấng Cứu Độ đã sinh ra cho anh em (…) Cứ dấu này mà nhận ra Người : anh em sẽ gặp thấy một trẻ sơ sinh bọc tã, nằm trong máng cỏ.” Bỗng có muôn vàn thiên binh hợp với sứ thần cất tiếng ngợi khen Thiên Chúa rằng : “Vinh danh Thiên Chúa trên trời, bình an dưới thế cho loài người Chúa thương.”
Tôi cứ nghĩ những đau khổ dằn vặt cuộc sống tôi bấy nay là do tôi vô phúc, bất tài! Không phải, đó là những nấc thang hoàn thiện mà chính tôi phải có kinh nghiệm bước lên, bằng sự hy sinh, bằng thất bại, bằng sự cố gắng ‘nên trọn lành như Cha anh em’…, bằng hy tế mà chính cuộc đời tôi phải hân hoan dâng hiến.
Như một truyền thống đẹp. Hôm nay, toàn thể Hội Thánh Chúa long trọng mừng lễ kỷ niệm ngày Ngôi Hai xuống thế làm người. Biến cố này như một “món quà” mà Thiên Chúa đã “gói” trong “nhân-tính-Con-Một” của Ngài. Trong niềm vui đó chúng ta hãy cùng nhau trân trọng mở “món quà vô giá” đó và bỏ ra một phút suy tư về món quà mà Thiên Chúa đã ban cho mỗi chúng ta.