Sứ điệp của Thánh Don Bosco vẫn luôn hợp thời, nhất là trong hoàn cảnh hiện tại của chúng ta. Giữa một xã hội mà tương quan con người được xây dựng trên thù hận, nghi kỵ, bon chen, giành giật, lừa đảo. Thánh Don Bosco nói với chúng ta rằng: Con người vẫn còn đáng thương yêu, vẫn còn đáng tôn trọng và tin tưởng.
Như Giêrêmia, Chúa Giêsu đã được chỉ định để làm ngôn sứ cho muôn dân, chứ không phải riêng cho dân Dothái hay làng Nazareth. Đây là mấu chốt gây nhiều rắc rối. Vì sứ mệnh của Ngài không thu hẹp vào dân làng, vào cộng đồng tôn giáo, hay đất nước Dothái, Ngài tuyên bố rõ như vậy khi kể ra Elia được sai đến cưú đói cho bà goá thành Sêrepta và Elisa chữa phong cùi cho quan Naaman.
Phải chăng tình yêu không là liều thuốc để chữa trị căn bệnh bất mãn trong lòng người? Có chấp nhận chính mình, có yêu thương chính mình, chúng ta sẽ không còn phải than thân trách phận nữa. Có yêu thương tha nhân, chúng ta sẽ thấy được tha nhân là nguồn hạnh phúc của mình. Có yêu đời, chúng ta mới đời dễ thương.
Qua sự giới thiệu của các Sơ Mến Thánh Giá Cái Mơn, gia đình Truyền Tin đã đến thăm và phát quà cho 50 người khuyết tật trong vùng, ngày thứ ba 26.01.2010. Ngoài ra, cha bề trên đã dâng lời cầu nguyện đặc biệt cho dự án tương lai, cho mọi người sinh sống tại căn nhà này, và cầu nguyện cho từng người, ngày càng hiệp nhất sâu xa hơn trong sứ vụ bác ái của Đức Kitô.
Theo Sách Công Vụ các sứ đồ, quyển sử ký ghi lại trong giai đoạn tiên khởi của Giáo Hội, Saolê, tên gọi Do Thái của Phaolô, là một thanh niên phong thái và đầy nhiệt huyết đối với Ðạo. Vừa thụ huấn xong với một thầy Rabbi nổi tiếng trong nước, Saolê xung phong đi săn lùng những người môn đệ của Ðức Kitô mà anh cho là một bè phái đi ngược lại với Ðạo giáo.
Trời mưa to, quán dột. Trời gió mạnh, quán nghiêng. Má kêu “Đợi mấy ngày nữa anh Hai mày mua đồ làm lại…”, bỗng lòng chợt nghe nôn nao những nỗi niềm kỳ lạ, chợt thấy thương thấy mến nơi ấy quá chừng, ước gì có thể chạy ùa về xem quán ra sao. Thế rồi nỗi nhớ cứ cồn cào, cứ rối bời như con gió thông thốc ở phía đầu sân vào những ngày bão nổi…
Người ta vẫn thường nói: Yêu là chết trong lòng một ít. Tình yêu đích thực luôn luôn đòi hỏi hy sinh, mất mát. Nhưng chỉ có đôi mắt tình yêu mới nhận ra giá trị của những mất mát ấy. Qua cái chết trên thập giá như một tiêu hao hoàn toàn, Chúa Giêsu đã bày tỏ Tình Yêu của Thiên Chúa cho nhân loại, ánh sáng của Tình Yêu đã chiếu sáng qua sự mất mát ấy.

Tháng rồi tôi được mời đi dự tiệc cưới con của một người thân quen, thiệp mời 18h nhưng mãi đến gần 20h mới vào tiệc. ..Chúng ta thử làm một con toán, với buổi tiệc khoảng 300 người, trễ mất hai tiếng thì chúng ta đã mất đi 600 giờ, mà thời gian là tiền bạc, nếu tính chi ly thì chúng ta đã lãng phí bao nhiêu?