
Do chiến tranh nên Ba tôi phải rời xa gia đình ở Huế trôi dạt vào miền Tây sông nước sinh sống. Những năm sau giải phóng, miền Tây đìu hiu, xơ xác. Nơi đất khách quê người, một mình Ba đơn độc tìm kế sinh nhai. Ba tôi xin vào làm cho một chủ lò mía đường tại Vĩnh Long. Nhờ tính tình hiền lành, cần cù, siêng năng và thông minh nên Ba được ông chủ nhận làm con nuôi, dạy cho cách kết đường cát trắng và đứng quản lý lò đường.

Xin gửi đến cộng đoàn bài thơ “Đành nợ anh thôi” của nữ sĩ Vũ Thủy, kèm với slideshow minh họa thật sống động. Trong đó, lời mở đầu về ý hướng sáng tác, do chính tác giả đọc. Slide show được nhạc sư Phạm Đức Huyến thực hiện, nhạc Phạm Trung, với tiếng hát Thụy Khanh.
Ngày Quốc Tế giới trẻ Madrid chính thức khai mạc với thánh lễ trọng thể lúc 20 giờ thứ ba, 16-8-2011 tại Quảng trường Cibeles, trước sự hiện diện của 800 HY, GM, 8 ngàn linh mục và lối 300 ngàn bạn trẻ đến từ các nước. Thánh lễ kính Chân Phước Gioan Phaolô II, là 1 trong 10 thánh Bổn mạng của WYD năm nay.
Cách đây 22 năm, có bố có tôi nhưng nhà chẳng có nổi cái màn hình dù là đen trắng. Bố buồn tủi khi để mấy đứa nhóc phải coi ké nhà hàng xóm. Dù rất thích nhưng chẳng bao giờ bố đi xem vô tư như bọn trẻ. 5 năm sau, có bố có tôi có màn hình nhưng bố con lại cách nhau đến 500km. Mùa WorldCup 2010, bố, tôi, màn hình cùng chung một chỗ nhưng đó không phải là sự hội tụ của may mắn.
Nếu hình ảnh Chúa Giêsu được treo lên cây thập tự như chuyển tải ý nghĩa Ngài mời gọi chúng ta từ bỏ mình, vác lấy những khổ nhọc nơi trần thế để theo Thầy, thì bức tượng của Mẹ Maria lại biểu thị sự vỗ về, che chở, ủi an những người lữ hành trên đường về quê Trời…
Cả nhà phì cười. Ngựa què lặc lè, lồm cồm, lê lết chở các tiểu cô nương quanh bàn được bốn, năm vòng thì mệt quá và lăn ra… “chết”! Tôi chạy vào buồng lấy chiếu ra đắp cho ngựa như nấm mồ. Cả ba đứa cười khúc khích, mệt, ôm nhau ngủ khì. Ba vạch chiếu, rón rén đi tắm, mặc quần áo, đạp xe đi dạy. Nội lặng lẽ ngồi quạt cho các cháu, mẹ đi giặt đồ. Khi tôi lên lớp bảy, thì bà nội mất trong sự yêu thương, tiếc nhớ của cả gia đình.
Ba ơi, giá như ba cứ nói thẳng ra như vậy để cho con biết trước, giá như ba đừng cho con sự tự do tự quyết định tương lai, có lẽ con bây giờ đã không phải đau đớn rơi lệ khi nhìn lại những chặng đường đã đi. Vâng, thưa ba, con đã vấp ngã. Nếu như con không được ba đón nhận lại, nâng đỡ thì con đã không thể làm lại cuộc đời, sống một cuộc sống hạnh phúc, sống một cuộc sống có ý nghĩa như hiện tại.