Đức Giêsu liền gọi các môn đệ lại và nói : “Thầy bảo thật anh em : bà goá nghèo này đã bỏ vào thùng nhiều hơn ai hết. Quả vậy, mọi người đều rút từ tiền dư bạc thừa của họ mà đem bỏ vào đó ; còn bà này, thì rút từ cái túng thiếu của mình mà bỏ vào đó tất cả tài sản, tất cả những gì bà có để nuôi sống mình.”
Giữa hai câu chuyện “bà góa nghèo và vị tuyên úy” đã cho chúng ta thấy rằng : của cho không bằng cách cho. Có thể chúng ta cho là vì bất đắc dĩ. Điều đó cũng tốt thôi. Có thể chúng ta cho là vì bổn phận. Được như thế thì quá tốt. Nhưng sẽ là tốt nhất, tuyệt vời nhất nếu chúng ta cho là vì “tình yêu thương”…
Như mọi năm, Ca đoàn Giới Trẻ đến dâng một Thánh lễ tại nghĩa trang ngoại tỉnh, quê hương của một ca viên trong ca đoàn. Và năm 2009 này, địa điểm được chọn là tỉnh Vĩnh Long, nơi Dâng Thánh Lễ tại Đất Thánh giáo xứ Long Hiệp, cách Tp.HCM 157 cây số.
Ước gì chúng ta có được sự bình thản trong giờ lâm tử như Ðức Gioan 23 . Ước gì, như ngài, chúng ta có được sự bình an trong tâm hồn và có niềm hy vọng để tin tưởng rằng: lời Chúa Giêsu phán với người trộm lành cũng được áp dụng cho chúng ta: “Hôm nay con sẽ được cùng Ta về Thiên Ðàng”.
Trong cái chết của Chúa Giêsu, chúng ta hãy tưởng nhớ đến những người quá cố. Những người quá cố đó có thể là những người thân của chúng ta, họ cũng có thể là những người chúng ta chưa hề quen biết, nhưng nhất là những người đã từng là kẻ thù của chúng ta…