Hãy nhìn Giacôbê, con ông Zêbêdê, một ngư phủ giống như cha và em mình; con trai của một người phụ nữ quyết đoán. Giacôbê đi theo Đức Giêsu Nazareth. Khi đáp lại lời xin của bà mẹ, Người hỏi, “Các anh có uống được chén Thầy sắp uống không?” (Mt 20:22), Giacôbê và người em trả lời không do dự: “Chúng con uống được”
Tôi hỏi bạn lần nữa: có lẽ bạn không tới đây để xác tín một lần cho tất cả rằng làm lớn là phục vụ? Sự phục vụ này chắc chắn không phải là một tình cảm nhân loại thuần túy. Cộng đoàn môn đệ Chúa Kitô cũng không phải là một cơ quan tự nguyện hay một nhóm trợ giúp xã hội.
Tình phụ tử của Thiên Chúa không chỉ liên quan tới dân được tuyển chọn, mà còn vươn tới mọi người và vượt quá mối dây hiện hữu với những cha mẹ trần gian. Đây là một bản văn: “Dù cha mẹ có bỏ con đi nữa, thì hãy còn có Chúa đón nhận con” (Tv 27:10). “Như người cha chạnh lòng thương con cái, Chúa cũng chạnh lòng thương kẻ kính sợ Người” (Tv 103:13)
“Đây là người Con Ta yêu quí, Ta hài lòng về Người. Hãy lắng nghe lời Người” (Mt 17:5). Lời Chúa Cha mời gọi các môn đệ được đặc ân chứng kiến biến cố Biến hình khác thường ngày nay vẫn còn vang vọng nơi chúng ta và toàn thể Giáo hội.
Nỗ lực sống hoàn thiện không phải là một đặc ân của một vài người, nhưng là bổn phận của mọi phần tử trong Giáo hội. Dấn thân theo đuổi sự hoàn thiện Kitô giáo có nghĩa là kiên trì trên con đường thánh thiện. Công đồng khẳng định: “Chúa Giêsu, Thày dạy thần linh và khuôn mẫu sự hoàn thiện, rao giảng sự thánh thiện của đời sống
Bằng lời nói và hành động, Đức Giêsu mở ra thêm những đòi hỏi tích cực của điều răn liên quan đến việc xúc phạm đến sự sống. Những đòi hỏi này cũng có trong Cựu ước, nơi đây luật pháp nói đến việc chở che và bảo vệ sự sống đối với những người yếu đuối và bị đe dọa; đối với ngoại kiều, góa phụ, cô nhi, những người ốm đau, nghèo khó nói chung và cả thai nhi (Xh 21:22, 22:20-26).
Các cộng đoàn Kitô hữu chúng ta phải trở về những “trường” dạy cầu nguyện đích thực, nơi đó cuộc gặp gỡ Chúa Giêsu không chỉ là nài xin giúp đỡ mà còn là tâm tình tạ ơn, chúc tụng, tôn thờ, chiêm ngắm, lắng nghe và dâng hiến mãnh liệt, cho đến khi tâm hồn thật sự “yêu”.