Các bạn trẻ đã thảo luận sôi nổi xoay quanh câu hỏi: “Là sinh viên sống trong xã hội hôm nay, các bạn phải làm gì để trở thành men, thành muối ?” Cùng với những trình bày ngắn, các nhóm còn “diễn nhanh” những tiểu phẩm giàu tính khôi hài nhưng cũng đầy ý nghĩa đối với giới trẻ và sinh viên hiện nay.
Người ta cũng có thể cho thấy rằng việc lặp đi lặp lại không hẳn là dấu chỉ của sự thiếu tưởng tượng. Có thể đó là một niềm vui chan chứa đầy tràn khiến chúng ta cứ lặp đi lặp lại. Khi chúng ta yêu ai, chúng ta biết rằng nói với họ “Tôi yêu bạn” chỉ một lần thôi thì đâu có đủ. Chúng ta muốn nói đi nói lại, và chúng ta hy vọng là người đó cũng muốn nghe hoài.
Ngay sau khi được Đức Giêsu chữa lành; anh bại liệt “vừa đi về nhà vừa tôn vinh Thiên Chúa”. Những người chứng kiến sự kiện vô tiền khoáng hậu đó cũng đều “sửng sốt và tôn vinh Thiên Chúa”. Thật đáng tiếc ! “Mười người phong hủi” sau khi được chữa lành, chỉ có một người “thấy mình được khỏi, liền quay trở lại và lớn tiếng tôn vinh Thiên Chúa”.
Phim dài khoảng 60 phút, thuật lại sự tích kèm với lời bình, sử dụng hình ảnh trích từ phim trên để minh họa …
Trần Bình vốn là một mưu thần đời nhà Hán, thời Hán Sở tranh hùng. Một hôm, khi trốn Sở về đầu Hán, Trần Bình phải đi qua một con sông lớn. Người lái đò đưa khách qua lại vốn là một tay cướp giật, giết người khét tiếng. Hắn nghĩ Trần Bình là một người giàu có, định ra tay hãm hại để thâu đoạt tiền của.
Tuần báo Midnight-Globe xuất bản tại Hoa Kỳ, gần đây có thuật lại một phương thức làm việc tông đồ của một tín hữu Kitô như sau: mỗi ngày, trừ ngày Chúa Nhật, ông Jewel Pierce đều ra bờ sông Coosa, gần chỗ ông ở, tại bang Alabama. Ông ném xuống sông hai chai không, trong đó ông để một mảnh giấy ghi lại một câu kinh thánh nói về tình thương, hay một sứ điệp tương tự, kèm theo đó là lời đề nghị sẵn sàng giúp đỡ tất cả những ai cần đến sự giúp đỡ của ông về tinh thần cũng như vật chất.
Mỗi tuần chúng ta hãy trở lại đây, trong tâm tình tôn thờ và cảm tạ Thiên Chúa, Đấng là nguồn mạch mọi ân sủng. Đầu Lễ, chúng ta đã dừng lại để nhìn nhận thân phận yếu đuối của mình. Giờ đây, chúng xác nhận điều chúng ta cần là lòng thương xót của Chúa và của anh chị em.
Trong tinh thần bác ái ki-tô giáo và tình nghĩa đồng bào, “máu chảy ruột mềm… lá lành đùm lá rách”, xin quý ông bà anh chị em tích cực chia sẻ cứu trợ các nạn nhân. Trong những ngày tới, giáo xứ sẽ có đại diện trực tiếp đi ủy lạo, và chuyển món quà tình thương của cộng đoàn đến bà con vùng lũ.