Những người Pha-ri-sêu đang tự hào ảo! Coi chừng chúng ta cũng có thể dẫm vào vết chân xưa đó của họ khi ta cho mình hơn người vì là đạo dòng, là trí thức, hay có công có của giúp Giáo Hội…
Thầy ơi, nếu có Thầy ở đây thì em con không chết
Cầm cành thiên tuế, ta tuyên xưng danh Ngài. Ai tuyên xưng ta trước mặt mọi người, thì Ta tuyên xưng người ấy trước mặt Cha Ta…
Tôi sốt sắng tham dự các nghi thức mùa Chay như đi đàng Thánh Giá, ngắm 15 sự Thương Khó…
Trong ngày tĩnh tâm dành cho giới trẻ, cha Vinhsơn giúp cộng đoàn biết ý nghĩa của từ “trở về”. Trở về không có nghĩa là quay đầu lại vạch xuất phát, nhưng theo ý nghĩa: tình yêu của Thiên Chúa là “cánh chim bằng” sẽ tiếp tục nâng bước chúng ta theo ý hướng của Chúa.
Tuần tĩnh tâm đã qua, nhưng ơn Chúa vẫn ở lại để nâng đỡ, dìu dắt cộng đoàn và trợ giúp cộng đoàn vượt qua những cám dỗ, những thử thách hầu xứng đáng đón nhận Hồng Ân Chúa Phục Sinh.
Hôm đó Đức Giê-su đã viết trong quả tim mỗi người chữ “tình thương và tha thứ.” Những hòn đá chờ ném đi được lặng lẽ thả xuống, khi những người đang cầm chúng nhận ra rằng không ai là người vô tội trước mặt Thiên Chúa.
Vâng, hôm nay, Đức Giê-su vẫn luôn trở lại ngôi làng Bê-ta-ni-a được cải danh là “ngôi nhà tạm”. Nơi đây, Ngài sẽ nói với mỗi chúng ta, như xưa đã nói với cô Mác-ta, rằng; “Con có tin thế không?”