“Canh tân không phải chỉ bên ngoài mà phải canh tân từ đặc sủng Thánh Thần và đặc sủng Thánh Thần phải biến đổi để chúng ta có sự cộng tác. Để chúng ta sống với tinh thần của Công đồng Vaticano II. Tinh thần mà Giáo hội dạy chúng ta để chúng ta có thể đi vào canh tân đúng nghĩa, làm cho đời sống tu sĩ được tận hiến. Xin Chúa giúp chúng ta ở lại trong Hội Thánh, cảm nhận được niềm vui, sự kiên trì trong Ơn Gọi và thể hiện Ơn Gọi của mình.”
Lời nói và sự im lặng không đối nghịch nhau; chúng không loại trừ nhau. Điều đối lập với sự im lặng không phải là khả năng nói mà là ngôn từ – tức là sự lắm lời. Chúng ta nhầm lẫn sự im lặng của hiện hữu với sự im lặng của “hư không”, vốn không biết cách nói cũng không biết cách im lặng. Tất cả những gì sự im lặng của “hư không” có thể làm là trở nên náo động, rồi sau đó không còn biết gì nữa. Và nó làm điều này bằng những chuyển biến hời hợt ngoài mặt phản chiếu cái hư không bên trong nó.
Tin Mừng hôm nay kể lại cuộc đối chất giữa Chúa Giêsu và những người biệt phái về vấn đề tập tục của tiền nhân.
Đời người bất quá cũng chỉ 80 năm, hoặc ai may mắn hơn thì thêm được vài chục, nhưng dẫu có bao nhiêu năm đi nữa, quan trọng nhất vẫn là đừng để ngần ấy năm cuộc đời trôi qua trong hối tiếc.
Đức Hồng y João Braz de Aviz, Bộ trưởng Bộ Đời sống Thánh hiến và Tu đoàn Đời sống Tông đồ có cuộc trao đổi với Bianca Fraccalvieri của Đài Vatican News về cuộc họp mặt sắp tới tại Roma quy tụ những người thánh hiến từ khắp nơi trên thế giới để chuẩn bị cho Năm Thánh 2025.
Tin Mừng hôm nay chỉ có bốn câu rất ngắn gọn, vậy mà thánh Marcô đã mô tả cho chúng ta thấy được sức thu hút mãnh liệt của Chúa Giêsu đối với dân chúng:
Cuộc họp mặt cầu nguyện thường niên, hiện đã là năm thứ 15, được tổ chức bởi Phái đoàn thường trực của Toà Thánh tại Liên Hiệp Quốc và các tổ chức quốc tế khác ở Genève. Đây là dịp để suy tư về hồng ân hoà bình với cộng đồng quốc tế và đại diện của các tôn giáo khác, đồng thời để chia sẻ với cộng đồng ngoại giao Sứ điệp Ngày Hoà bình Thế giới năm nay của Đức Thánh Cha, tập trung vào “Trí tuệ nhân tạo và Hoà bình”.
Không tôn giáo nào mà không chú trọng đến sự cầu nguyện, tuy cách thức có khác nhau. Dân Do thái ngày xưa, mỗi khi đi chinh phạt các dân ngoại hay dân phản động chung quanh, thì ông Maisen phải lên đỉnh núi giang hai tay ra cầu nguyện. Lúc nào ông giang hai tay ra cầu nguyện thì lúc đó quân Do thái thắng, trái lại lúc nào ông hạ tay xuống thì dân Do thái thua. Nên dân Do thái phải cắt người đỡ hai tay để ông Maisen có thể giang tay cầu nguyện mãi mãi cho dân để đánh thắng các quân địch.







