Tin mừng theo thánh Luca: Lc 5, 17-26
Ngày ấy, Chúa Giêsu đang ngồi giảng, có cả những người biệt phái và tiến sĩ luật từ các làng mạc xứ Galilêa, xứ Giuđêa và Giêrusalem đến nghe Người, và Người dùng quyền lực của Thiên Chúa chữa nhiều người. Người ta khiêng một người bất toại đến, họ tìm cách vào nhà để đặt người bất toại trước mặt Người. Nhưng không tìm được lối vào, vì dân chúng quá đông, họ liền trèo lên sân thượng và thả người bất toại xuống giữa cử toạ trước mặt Chúa Giêsu. Thấy lòng tin của họ, Người nói: “Hỡi người kia, tội ngươi đã được tha!”
Các luật sĩ và biệt phái bắt đầu lý luận rằng: “Người này là ai mà dám nói phạm thượng? Trừ một mình Chúa, ai có quyền tha tội?” Chúa Giêsu biết rõ điều họ suy tính, liền nói với họ: “Sao các ngươi lại nghĩ trong lòng như vậy? Nói rằng: “Các tội của ngươi đã được tha”, hay nói: “Ngươi hãy đứng dậy mà đi”, đàng nào dễ hơn? Song (như thế là) để các ngươi biết Con Người có quyền tha tội ở dưới đất”. Người nói với người bất toại rằng: “Ta bảo ngươi, hãy chỗi dậy vác giường về nhà”.
Tức thì anh ta chỗi dậy vác giường đi về nhà và ca tụng Thiên Chúa. Ai nấy đều sợ hãi và ngợi khen Thiên Chúa; họ kinh sợ và nói: “Hôm nay chúng ta đã thấy những việc lạ lùng”.
NHẬN RA PHÉP LẠ CỦA CHÚA HÀNG NGÀY
“Hôm nay chúng ta đã thấy những việc lạ lùng“. Dân chúng thốt ra những lời này khi chứng kiến phép lạ Chúa Giêsu chữa lành bệnh cho một người bất toại. Đức Giêsu đến để thi thố lòng thương xót của Thiên Chúa. Phép lạ Người thực hiện không chỉ cho anh bại liệt năm xưa, nhưng cho mọi người, mọi thời, mọi nơi. Có điều là, con mắt đức tin của chúng ta có sáng suốt để nhận ra phép lạ của Chúa hay không, có nhận ra ơn lành của Chúa thi thố trên cuộc đời của chúng ta hay không. Lạy Chúa, xin mở con mắt đức tin cho chúng con, để chúng con nhận ra tình thương của Chúa thi thố cho những người chung quanh chúng con, nhất là nơi chính bản thân của mỗi chúng con nữa. Amen