Hỡi ai, thân phận làm con !!!
Luôn ghi nhớ lấy công ơn sinh thành
Nhờ ai mình có trên đời?
Nhờ ai mình có như ngày hôm nay?
“Ngày bố mẹ già đi, con hãy cố gắng kiên nhẫn và hiểu cho bố mẹ. Nếu như bố mẹ ăn uống rớt vung vãi… Nếu như bố mẹ gặp khó khăn ngay cả đến cái ăn cái mặc… Xin con hãy bao dung! Con hãy nhớ những ngày, giờ mà bố mẹ đã trải qua với con, để dạy cho con bao điều lúc thuở bé.
Phải, con phải vâng lời Cha Mẹ, nhưng chỉ vâng lời trong điều thiện. Nếu cha mẹ truyền làm điếu xấu thì con cái có quyền không vâng lời. Đây là trường hợp của con. Điều ba má dạy con là xấu, vì ba má ngăn cản không cho con rước Đức Chúa GIÊSU. Vì thế, con có quyền thưa Không. Không và Không!
Không chân không tay vẫn chơi đàn và dùng máy tính. Đó là cuộc sống của một thanh niên Đức có tên Christian (26 tuổi). Bởi ngay từ khi chào đời, cậu bé đã không có chân tay do bị khiếm khuyết về Gene. Mặc dù vậy, bằng một nghị lực phi thường anh vẫn tốt nghiệp THPT
Yêu thương và kính trọng mẹ, dù rằng bạn có thể có cách nhìn khác với mẹ. Khi mẹ ra đi, những kỉ niệm yêu mến của qua khứ và cả nuối tiếc sẽ ở lại. Đừng xem những điều gần gũi nhất với trái tim bạn là hiển nhiên. Yêu mẹ hơn bản thân mình, vì cuộc đời bạn sẽ vô nghĩa nếu không có Người.
Ba về nhà Chúa nghỉ yên / Sau nhiều năm tháng triền miên dãi dầu / Nắng mưa đội cả mái đầu / Cầm sào lướt sóng con tầu êm trôi. / Gia đình là một chiếc nôi / Nuôi con khôn lớn, Ba tôi mất rồi / Chợt nghe thổn thức bồi hồi / Em thơ bé nhỏ mồ côi đau lòng.
Giêsu xưa chịu khổ hình / Cũng vì nhân loại tội tình chi đâu / Nhưng Thánh ý Chúa nhiệm mầu / Ngôi Hai xuống thế gánh sầu cho ta / Vâng theo Thánh ý Chúa Cha / Chặng đường thương khó thiết tha ngẫm mình.
Bà bán dừa ngước nhìn lên, suy nghĩ một lát rồi thản nhiên bảo tôi: – Mua cho mẹ thì anh phải tự mình chọn lấy. Và cũng không nên quá nhiều lời như thế về món quà anh sắp tặng mẹ.