Khuyết tật Kitô Vua vui hè Cần Giờ

 

Nhóm Khuyết Tật Kitô Vua
Cảm nhận từ chuyến đi …  Nghĩa tình !

Vậy Chúng Ta Có Gì Để Cho Nhau ?

Nhóm Khuyết Tật Kitô Vua do cha Giuse Trọng Viễn làm linh hướng,
đã có chuyến đi Cần Giờ vào thứ bảy 30.07, do thầy Giuse Hán OP tổ chức.

 

Khuyết tật Kitô Vua vui hè Cần GiờVũ Thủy (Áo Xanh)

– 03g30 phút sáng thứ bảy ngày 30/7, trời vẫn còn mưa như trút nước, cơn mưa to và kéo dài khiến tôi cảm thấy lo ngại cho chuyến đi dã ngoại của Huynh đoàn Khuyết Tật Ki-tô Vua. Chuyến đi sẽ được diễn ra trong ngày hôm nay. Bao nhiêu công sức lo toan và tiền bạc mà Cha Linh hướng Giuse, Quí Cha, Quí Thày và các vị ân nhân đã chuẩn bị cho chuyến đi này… Tôi cầm lấy tràng chuỗi Mân Côi, thì thầm cầu xin với Mẹ… Kính mừng Maria …

– 04g00 sáng, giờ khởi hành của chiếc xe đón nhóm anh chị em ở Phú Bình về điểm tập trung tại nhà thờ Ba Chuông, mưa tạnh hẳn !

Thế rồi, chúng tôi cũng đã có mặt đông đủ trước tượng thánh Martin, trước giờ chuẩn bị xuất phát đến bãi biển Cần Giờ, chúng tôi được Thày Phê rô Võ Tá Đương hướng dẫn cầu nguyện với thánh Martin, xin Ngài cầu bầu cho chuyến đi được thuận lợi và bình an.

 

Khuyết tật Kitô Vua vui hè Cần Giờ

Văn nghệ từ khời đầu chuyến đi

Để giúp đỡ anh chị em khuyết tật trong chuyến đi này, thầy Linh hướng Giu-se Hán mời nhóm sinh viên Nhịp Bước Đa-minh cùng đồng hành với chúng tôi. Các bạn trẻ ấy đã vui vẻ, năng nổ bắt tay vào việc bồng bế đưa anh chị em khuyết tật lên xe một cách rất tự nhiên. Cha linh hướng của chúng tôi quá bận rộn không thể đi cùng, Cha lên cả hai xe để nhắn nhủ mọi người trước khi lên đường. Cha nói, mục đích chuyến đi này là giúp anh chị em vui chơi thanh thản; nhưng hơn nữa là để anh chị em có cơ hội gần gũi, hiểu biết, yêu thương nhau hơn; và sau cùng chuyến đi để chúng ta khám phá tình thương của Chúa, sống tâm tình tạ ơn Chúa. Rồi cha ban phép lành cho chuyến đi được bình an.

Hai chiếc xe buýt rời nhà thờ Ba Chuông, tiến về hướng Cần Giờ vào lúc 06g15 với một niềm phấn khởi. Nghe các anh chị em kháo nhau, tôi biết họ cũng giống như tôi, ai nấy đều tin rằng Chúa và Mẹ đã thương chúng tôi khi cơn mưa tầm tã đã tạnh hẳn.

 

Khuyết tật Kitô Vua vui hè Cần Giờ

Các bạn sinh viên phục vụ chúng tôi ăn sáng ngay trên xe buýt, họ nói chuyện cười đùa dí dỏm nên mọi người cảm thấy ăn ngon miệng hơn. Suốt chặng đường dài, kể cả lúc đợi xe qua phà, chúng tôi như trẻ lại với những đóng góp văn nghệ của các bạn sinh viên. Các bạn thay phiên nhau bày những trò chơi ngay trên xe, ca hát và đố vui rồi lại ca hát.

Đoàn người đến bãi biển Cần Giờ vào khoảng 08g40, trời mát mẻ, nắng dịu rất thích hợp cho một buổi dã ngoại. Anh chị em xe lăn được các tình nguyện viên đưa vào lán trại nghỉ ngơi. Một vài anh chị em vừa chống nạng, vừa dìu bước cùng với anh chị em khiếm thị đi dạo mát trên bãi biển. Ở đây có những mảng rau muống biển, không khí trong lành khác hẳn với khu vực nội thành lúc nào cũng đầy bụi khói và tiếng ồn.

 

Khuyết tật Kitô Vua vui hè Cần Giờ

– Đúng 09g00, chúng tôi tập trung ngoài bãi biển cùng nhau sinh hoạt tập thể. Các bạn sinh viên tổ chức những trò chơi tập thể khá vui nhộn. Chúng tôi chia thành 4 tổ thi đua với nhau, các sinh viên hỗ trợ chúng tôi thực hiện hai trò chơi: “Tam sao thất bổn” và “Đổ nước vào chai”. Sau đó, người thì tắm biển, người thì hóng gió trên bãi, các tình nguyện viên cũng tản ra theo để giúp đỡ mọi người. Mỗi bước đi của chúng tôi đều được các tình nguyện viên chăm sóc, mỗi khi chúng tôi cần thì liền ngay có sự giúp đỡ, nên chúng tôi cảm thấy rất thoải mái.

Hơn 11g00, chúng tôi bắt đầu ăn trưa, các bạn sinh viên chắc đã đói mèm vì phải phục vụ từ sáng đến trưa, nhưng vẫn chia nhau ra tiếp thức ăn cho anh chị em khiếm thị. Chúng tôi ăn uống rất “khí thế”, sau một bữa ăn ngon, anh chị em khuyết tật đã có sẵn ghế dài để ngả lưng. Chúng tôi rải ra từng tốp, chuyện trò tâm sự hoặc tìm hiểu thêm về người mới, hoặc nhắm mắt nghỉ ngơi.

 

Khuyết tật Kitô Vua vui hè Cần Giờ

– 14g00, mọi người quây quần tại lán để sinh hoạt tập thể, đây là trung tâm điểm của chuyến đi hôm nay. Mở đầu buổi sinh hoạt là những bài hát tập thể, sau đó, nhóm sinh viên Nhịp Bước Đa-minh đã trình diễn cho chúng tôi tiết mục múa trên nền nhạc của bài hát Du Ca Tình Yêu. Những ca từ của bài hát trữ tình này khiến chúng tôi cảm thấy gần gũi và yêu thương nhau hơn.

Thầy Cao, một trong ba thầy dòng Đa-minh cùng đi với chúng tôi, chủ trì buổi chia sẻ này. Thầy đọc cho chúng tôi nghe đoạn trích trong Tông Đồ Công Vụ, đoạn nói về việc thánh Phê-rô chữa lành một người què ăn xin ở cửa Đẹp. Thầy nhấn mạnh câu nói của thánh Phê-rô: “Vàng bạc thì tôi không có; nhưng cái tôi có, tôi cho anh đây…”, vậy chúng ta có gì để cho nhau…? Buổi chia sẻ được triển khai theo hướng mở của câu hỏi này.

Chị Thu Huyền, trưởng nhóm của chúng tôi, là người phát biểu cảm xúc đầu tiên. Chị nói: “Trước khi tham gia sinh hoạt với Huynh đoàn Khuyết tật Ki-tô Vua, con không biết nhiều về anh chị em khuyết tật, những người đồng cảnh ngộ với mình. Từ khi con vào Huynh đoàn, con mới có cơ hội gần gũi và hiểu anh chị em khuyết tật hơn. Con hy vọng là mình có thể làm được điều gì bé nhỏ nhất cho anh chị em của mình.”

 

Khuyết tật Kitô Vua vui hè Cần Giờ

Chị Thu Hồng tâm sự với một chất giọng điềm đạm, chị nói: “Ngày xưa không có vắc-xin ngừa bệnh bại liệt, khi con mới 9 tháng tuổi, con đã bị sốt bại liệt và bị tàn tật kể từ đó. Suốt 30 năm con chỉ quanh quẩn ở trong nhà. Cho đến khi con được mời gọi vào Huynh đoàn, con được đi đây đi đó mới thấy mình còn may mắn và hạnh phúc hơn nhiều người khác. Con yếu đuối chẳng biết làm gì ngoài việc cầu nguyện cho người thân, cho những anh chị em khuyết tật như mình. Hôm nay con được tiếp xúc với các em sinh viên đây, con sẽ thêm phần cầu nguyện cho các em ấy học hành tiến bộ và thành đạt.”

Anh Cường, một người khiếm thị trong nhóm chúng tôi nói “Tôi không có gì để cho, nhưng tôi có lời cầu nguyện. tôi cầu nguyện cho những ai đang gặp khó khăn và bất hạnh.” Anh kể cho mọi người nghe về câu chuyện một chị nọ có ý định phá thai, anh đã khuyên chị phải giữ cái thai ấy, đồng thời anh tích cực cầu xin Đức Mẹ gìn giữ mẹ con chị ta. Ít ngày sau, chị ta gọi điện báo cho anh biết, chị đã quyết định giữ lại đứa con của mình. Tình cờ 12 năm sau, anh đã gặp hai mẹ con người phụ nữ ấy tại sân một nhà thờ. Câu chuyện này đã củng cố niềm tin và tiếp cho anh thêm sức mạnh để sống đời cầu nguyện.

 

Khuyết tật Kitô Vua vui hè Cần Giờ

Anh Dương Hà, một tay đàn khiếm thị, thì kể cho mọi người nghe về câu chuyện thoát chết của mình. Anh bảo “Tôi bị tai nạn xe đụng vào giữa trán, bác sĩ nói vết thương của tôi rất nặng, có thể dẫn đến cái chết. Nhưng Chúa để tôi sống, và lạ một điều là sau tai nạn khủng khiếp ấy, tôi đàn hát còn xung hơn trước !” Rồi anh gảy đàn guitar, hát tặng mọi người một ca khúc trữ tình, giọng hát của anh tràn đầy cảm xúc.

Thầy Cao điểm lại từng lời chia sẻ, và kết luận: Chúa đã cho anh chị em chúng ta mỗi người một cuộc sống và vị thế của mình, để chúng ta trở thành những chứng nhân cho Chúa. Những gì diễn ra trong cuộc sống của mỗi người, sẽ để lại cho những người chung quanh một điều gì đó đáng suy nghĩ, giúp chúng ta nhận ra được giá trị của cuộc sống…

Một bạn trẻ thay mặt cho nhóm sinh viên Nhịp Bước Đa-minh bày tỏ tâm tình cảm thông với những người khuyết tật. Anh nói anh rất vui được đến với chúng tôi, từ sáng đến giờ anh quan sát chúng tôi, và nhận ra được giá trị của cuộc sống mà anh đang có là quý giá hơn bao giờ hết !

 

Khuyết tật Kitô Vua vui hè Cần Giờ

Còn nhiều tâm tình muốn nói, nhưng trời đã báo hiệu một cơn mưa rất lớn, chúng tôi đành nói lời chia tay nhau và không quên hẹn có dịp gặp lại. Các bạn sinh viên chia nhau bồng bế dắt dìu anh chị em chúng tôi ra xe để quay về thành phố. Đoàn xe về đến nhà thờ Ba Chuông theo như dự tính, vào khoảng 19g00 chiều hôm ấy.

Tạ ơn Chúa ! Cảm ơn thánh Martin đã theo dõi chúng con suốt cuộc hành trình. Cảm ơn Cha Bề Trên Chánh Xứ Phanxicô X. Đào Trung Hiệu, OP đã tạo điều kiện, hỗ trợ kinh phí và cho phép quí Thày được đồng hành với chúng con. Chúng con đặc biệt cảm ơn  Cha Linh hướng Giuse Nguyễn Trọng Viễn và Thày Linh hướng Giuse Đinh Văn Hán đã tận tâm và thường xuyên đồng hành, khích lệ, động viên chúng con.

 

Khuyết tật Kitô Vua vui hè Cần Giờ

Chúng tôi cũng chân thành cảm ơn các bạn Sinh viên đã trợ giúp anh chị em trong suốt chuyến đi và những tấm lòng hảo tâm đã hết lòng lo cho chúng tôi có một chuyến đi chơi thân thương và bổ ích. Xin Thiên Chúa trả công bội hậu cho toàn thể quí vị!

Sài Gòn 31/7/2011
Vũ Thủy.

 

Trả lời