Đức tin trong bao thử thách
Chủ nhật 12/5/2013, trong phiên họp thường kỳ của Huynh đoàn Khuyết tật Ki-tô Vua, trừ những sinh hoạt như thường lệ, chúng tôi được nghe một bài giảng phòng rất xúc tích và đầy thú vị của cha Phan-xi-cô Xa-vi-ê Nguyễn Văn Nhứt,OP. Những gì cha nói đã giúp anh chị em khuyết tật chúng tôi dễ dàng ghi nhớ, để có thể áp dụng vào đời sống tâm linh của mỗi người một cách cụ thể.
Chủ đề chính yếu của buổi giảng phòng hôm nay là “Đức tin trong bao thử thách”. Đây là điều mà Ban chấp hành của Huynh đoàn đã mong mỏi cho anh chị em mình trong năm đức tin này, và hôm nay nhờ sự tích cực của thầy đồng hành Giu-se Đinh Văn Hán, OP. chúng tôi đã được toại nguyện. Lần này là lần đầu tiên cha Phan-xi-cô Xa-vi-ê đến với anh chị em khuyết tật Huynh đoàn Ki-tô, ngài muốn chia sẻ với chúng tôi những kinh nghiệm quý báu về đức tin và những gương mẫu sống đời đức tin mạnh mẽ trong lịch sử Giáo hội.
Mở đầu buổi nói chuyện, cha Phan-xi-cô Xa-vi-ê đã đặt ra câu hỏi: Đức tin từ đâu mà ta có?
Và ngài đã cho chúng tôi câu trả lời ngay dưới đây:
Không phải hễ ai muốn có đức tin là có thể tự mình rèn luyện và tu tập mà đạt được. Đức tin của mỗi người chúng ta là do Thiên Chúa ban cho một cách nhưng không, và Ngài ban cho mỗi người tùy theo ý muốn của Ngài.
Chúng ta phải tin những gì?
Cha Phan-xi-cô Xa-vi-ê đã đưa ra 12 điều mà mỗi Ki-tô hữu cần phải tin, dựa vào kinh tin Kính, Ngài đã chỉ ra cho chúng tôi một bí quyết thật dễ nhớ. Ngài nói: “Tương truyền kinh tin kính do 12 vị thánh tông đồ ngày xưa, trước khi chia tay nhau ra đi loan báo tin Mừng, mỗi vị đều được linh hứng của Thánh Thần thúc đẩy, đã đọc lên một câu, và tất cả đã trở thành 12 điều cho chúng ta cần phải tin”. Và cha đã chỉ cho chúng tôi cách phân bổ từ trong kinh Tin kính, để tìm thấy 12 điều ấy như sau:
Tôi tin kính Đức Chúa Trời là Cha phép tắc vô cùng dựng nên trời đất.
Tôi tin kính Đức Chúa Giê-su Ki-tô là Con Một Đức Chúa Cha cùng là Chúa chúng tôi.
Bởi phép Đức Chúa Thánh Thần mà Người xuống thai.
Sinh bởi bà Maria đồng trinh.
Chịu nạn đời quan Phong-xi-ô Phi-la-tô, chịu đóng đinh trên cây Thánh giá, chết và táng xác, xuống ngục tổ tông.
Ngày thứ ba bởi trong kẻ chết mà sống lại, lên trời ngự bên hữu Đức Chúa Cha phép tắc vô cùng.
Ngày sau bởi Trời lại xuống phán xét kẻ sống và kẻ chết.
Tôi tin kính Đức Chúa Thánh Thần.
Tôi tin có Hội Thánh hằng có ở khắp thế này, các thánh thông công.
Tôi tin phép tha tội.
Tôi tin xác loài người ngày sau sống lại.
Tôi tin hằng sống vậy. A-men.
Tại sao đức tin phải trải qua thử thách?
Chúng ta hằng ngày phải đối diện với biết bao thử thách, đôi khi những thử thách đến một cách dồn dập khiến chúng ta phải thốt lên: “Lạy Chúa! Con tin Chúa, con giữ lề luật của Chúa mà sao con cứ gặp phải hết thất bại này đến đau khổ nọ?”… Và những thử thách đôi khi đã làm cho chúng ta nản chí… tại sao Chúa lại để cho những điều đó xảy ra?
Cha Phan-xi-cô Xa-vi-ê đã trích dẫn lời của thánh Phê-rô tông-đồ như sau:
“Những thử thách đó nhằm tinh luyện đức tin của anh em là thứ quý hơn vàng gấp bội, vàng là của phù vân, mà còn phải chịu thử lửa. Nhờ thế, khi Đức Giê-su Ki-tô tỏ hiện, đức tin đã được tinh luyện đó sẽ trở thành lời khen ngợi, và đem lại vinh quang, danh dự.”(1Pr 1,7) Thánh Phao-lô thì cho rằng, Chúa càng thương ai nhiều thì Chúa càng trao cho người đó nhiều thử thách; bởi, qua thử thách con người sẽ trở nên quý như vàng đã được tinh luyện. Lúc ấy, những ai đã kiên vững vượt qua những cơn thử thách sẽ cảm nhận được một niềm vui đích thực trong Chúa Ki-tô, một niềm vui bền vững. Nhờ đức tin, ta biết Chúa, mến Chúa, và cố gắng làm đẹp lòng Chúa, cũng chính nhờ vậy mà ta có thể đạt tới niềm vui đích thực.
Cha Phan-xi-cô Xa-vi-ê đã trưng dẫn những tấm gương trung trinh, những con người đã từng bị thử thách dữ dội như tổ phụ Áp-ra-ham, như ông Gióp, ngài cho thấy các vị ấy đã vững lòng tin vào Thiên Chúa như thế nào. Đặc biệt, Đức trinh nữ Maria đã là một tấm gương vĩ đại nhất cho chúng ta noi theo. Chắc chắn, Đức Mẹ đã được Chúa yêu nhiều nhất vì Mẹ là Mẹ của Chúa, vậy nhưng Mẹ cũng đã phải chịu đựng biết bao thử thách, kể từ khi Mẹ nói tiếng “Xin vâng” cho đến khi Mẹ đứng dưới chân Thánh giá trong giờ Con Mẹ tử nạn. Mỗi sự kiện xảy ra trong đời, Mẹ hằng suy đi nghĩ lại và âm thầm cầu nguyện. Vì Mẹ luôn suy gẫm mọi việc một cách triệt để, nên Mẹ có thể sáng suốt nhận ra thánh ý Chúa trên cuộc đời của mình để hành động theo ý Chúa.
Nhờ siêng năng cầu nguyện và một lòng vâng theo thánh ý, Mẹ đã có đủ sức mạnh mà đứng vững trước mọi thử thách gian nan của thế gian. Và chẳng phải chính con Mẹ, chính Chúa Giê-su cũng đã từng phải chịu thử thách dữ dội đó sao? Vì điều gì mà Chúa Giê-su đã chấp nhận chén đắng, chấp nhận chịu cực hình, chịu đóng đinh để rồi chết trần truồng trên thập giá? Chính vì Chúa yêu thương nhân loại, chính vì Chúa muốn vâng phục Chúa Cha, Người đã phải chịu đựng những thử thách đó! Vậy chúng ta hãy học theo gương Chúa Giê-su mà chấp nhận mọi thử thách giữa cuộc đời, để rồi được tinh luyện như vàng thử lửa.
Bài giảng thật khúc chiết, khiến cho mỗi người chúng tôi cảm thấy như được soi rọi vào trong cuộc sống của chính mình. Trong những phút giải lao chuẩn bị cho thánh lễ, Người viết bài này nghe được câu chuyện giữa chị Thúy, vợ của một người khiếm thị và Thiên Phú, một người khuyết tật tứ chi cả hai đều rất tâm đắc về những gì Cha Phan-xi-cô Xa-vi-ê nói. Chị Thúy có vẻ như vừa mới trúng số độc đắc:
Thật! Cứ y như là chuyện của mình vậy! Mình khổ sở biết bao nhiêu vì thằng con trai lớn, nó chẳng chịu học hành làm ăn gì cả! Tam phen tứ bận, mình và cha nó năn nỉ, xin sỏ cho nó được đi học, nó lại không chịu học. Rồi đi xin cho nó chỗ này làm việc, chỗ kia làm việc nó cũng bỏ… Mình cầu nguyện hết năm này qua năm khác bây giờ Chúa mới nhậm lời. Mấy tháng nay nó đã đi làm đàng hoàng, nó còn đưa về cho mình mỗi tháng một triệu… Nó sống đàng hoàng mình hết lòng cảm tạ Chúa! Mình cảm ơn Phú đã cầu nguyện cho gia đình mình!
Thiên Phú tỏ ra đồng cảm và chia sẻ niềm vui với chị:
Ồ! Chúc mừng chị! Thật là vui cùng với gia đình chị! Em cũng vậy, nhiều lúc em tưởng chừng như bị chìm xuống đáy đại dương, rồi lặn lên hụp xuống hết chuyện này đến chuyện nọ. Chỉ còn biết cầu nguyện và phó thác cho Chúa, bây giờ Chúa cho em được bình an, em hết lòng cảm tạ Chúa chị ạ!
Sau đó, chúng tôi cùng nhau tham dự thánh lễ một cách sốt sắng. Thánh lễ do cha linh hướng chủ sự, bài giảng của cha cũng hết sức thâm thúy, giúp chúng tôi hiểu được một cách rõ ràng ý nghĩa của sự kiện Chúa Thăng Thiên. Ngài nói: “Chúa thăng thiên là sự kiện Chúa tỏ lộ thần tính của Chúa, để từ đấy Chúa ở lại với con người trong quyền năng của Thiên Chúa. Chúa ở với mỗi người mọi nơi mọi lúc. Chúa hiểu thấy hết mọi nỗi mừng vui thống khổ của con người.”
Sau thánh lễ, cuộc họp của Huynh đoàn kéo dài thêm khỏang 40 phút, để thông báo một số thông tin cần thiết, đồng thời nêu lên hướng hoạt động cho tháng tới. Họ thảo luận về những gì cần phải làm để chuẩn bị cho chuyến hành hương đền thánh Martin, được dự kiến sẽ thực hiện vào cuối tháng sáu tới. Chúng tôi hy vọng, sau cuộc hành hương này, đời sống tinh thần của anh chị em trong Huynh đoàn sẽ được nâng cao hơn.
Lạy Chúa Ki-tô Vua! Xin cho mọi ước nguyện của chúng con sẽ được thực hiện một cách đẹp lòng Chúa và xin cho anh chị em khuyết tật chúng con ngày càng vững vàng hơn qua những cơn thử thách của cuộc đời này.
Lạy Chúa Ki-tô Vua! Con hết lòng cảm tạ Chúa vì tất cả những gì Chúa đã làm cho chúng con!
Lucia Vũ Thủy