Các môn đệ của Đức Giêsu bị chê trách là không ăn chay như các môn đệ của Gioan và người biệt phái. Đức Giêsu đã bênh vực các ông và cho người ta thấy rằng việc thiện cũng phải biết làm đúng lúc, đúng nơi. Vì thế, đừng vội phê bình người khác khi chưa nắm vững hoàn cảnh sự kiện. Điều quan trọng là Đức Giêsu chính là Tin mừng, Ngài đã đến đem niềm vui ơn cứu độ nên chúng ta phải biết sống vui tươi, tin tưởng, ủ rũ âu sầu là không hợp thời, không đúng lúc nữa.
Giáo hội Công giáo trình bày chủ đề phẩm giá con người theo cách đặc biệt dẫn đến một số kết luận rất mực vững chắc, và đôi khi khác biệt về những gì được phép trong các lựa chọn luân lý cá nhân lẫn các thực hành đạo đức của toàn xã hội.
Nếu Chúa Giêsu đã biến thứ nước tẩy uế của Do Thái giáo thành rượu ngon hảo hạng, để thiết lập một trật tự mới; thì Người cũng mời gọi chúng ta hãy biến đổi trái đất này thành một thế giới mới: chân thật, công bằng và yêu thương. Mẹ Maria có mặt trong tiệc cưới không phải là sự ngẫu nhiên, mà do sự quan phòng của Thiên Chúa.
Sau khi công việc đổ nước hoàn tất, Đức Giê-su nói với họ: “Bây giờ các anh múc và đem cho ông quản tiệc.” Không chậm trễ, “họ liền đem cho ông (ta)” Ngạc nhiên thay! “Khi người quản tiệc nếm thử, nước đã hóa thành rượu (mà không biết rượu từ đâu ra, còn gia nhân đã múc nước thì biết)” (x.Ga 2, 9).
Khi ấy, có tiệc cưới tại Ca-na miền Ga-li-lê. Trong tiệc cưới có thân mẫu Đức Giê-su. Đức Giê-su và các môn đệ cũng được mời tham dự. Khi thấy thiếu rượu, thân mẫu Đức Giê-su nói với Người : “Họ hết rượu rồi.” Đức Giê-su đáp : “Thưa bà, chuyện đó can gì đến bà và tôi ? Giờ của tôi chưa đến.” Thân mẫu Người nói với gia nhân : “Người bảo gì, các anh cứ việc làm theo.”
Người khoẻ mạnh không cần thầy thuốc, người đau ốm mới cần. Tôi không đến để kêu gọi người công chính, mà để kêu gọi người tội lỗi.
Đức Giê-su bảo người bại liệt : “Này con, tội con được tha rồi.”
Dù là thời nào đi nữa thì căn tính “dân Chúa” đều được đánh dấu bằng sự giải thoát con người tự do khỏi mọi bận rộn của cuộc sống để tập trung vào việc quan trọng nhất đó là thờ phượng Thiên Chúa. Khi cử hành thánh lễ, dân Chúa sống trọn vẹn căn tính “thuộc về Chúa” của mình. Không gian thánh lễ không giới hạn trong bốn bức tường của nơi cử hành nghi thức phụng vụ như nhà thờ hay nhà nguyện.







