Các ông lại gần đánh thức Người và nói : “Thưa Ngài, xin cứu chúng con, chúng con chết mất !” Đức Giê-su nói : “Sao nhát thế, hỡi những kẻ kém lòng tin !” […]
“Thưa Thầy, Thầy đi đâu, tôi cũng xin đi theo.” Đức Giê-su trả lời : “Con chồn có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người không có chỗ tựa đầu.”
Sáng ngày 25/6, tại buổi hội thảo “Từ Laudato si’ đến Fratelli tutti: không có công bằng xã hội nếu không có công bằng khí hậu” do Hàn lâm viện Toà Thánh về Sự sống tổ chức cùng với các hiệp hội Greenaccord, Greenpeace và Hiệp hội báo chí Ý, Đức TGM Vincenzo Paglia nhấn mạnh đến việc xem xét lại mối quan hệ giữa con người và tương quan giữa con người với thiên nhiên.
Vừa thấy Đức Giê-su, ông ta sụp xuống dưới chân Người, và khẩn khoản nài xin : “Con bé nhà tôi gần chết rồi. Xin Ngài đến đặt tay lên cháu, để nó được cứu chữa và được sống.” […]
Khi ấy, Đức Giê-su đến miền Xê-da-rê Phi-líp-phê, Người hỏi các môn đệ rằng : “Người ta nói Con Người là ai ?” Các ông thưa : “Kẻ thì nói là […]
“Kẻ thì nói là ông Gio-an Tẩy Giả, kẻ thì bảo là ông Ê-li-a, người khác lại cho là ông Giê-rê-mi-a hay một trong các vị ngôn sứ.” […]
Nhắc đến hai trụ cột của Giáo Hội chúng ta càng tin tưởng rằng: “đối với Chúa không gì là không thể”, với Chúa “dù tội con có đỏ như son thì cũng trở nên trắng như tuyết”. Con người đầy rẫy những yếu đuối, lỗi lầm từ khi sinh ra và lớn lên, nhưng với ơn Chúa chúng ta sẽ được biến đổi để nên thành toàn.
Nhìn lại cuộc đời theo Chúa của Phêrô chúng ta thấy ông đã sẵn sàng để cho Chúa uốn nắn, mài dũa ông như thế nào. Rất nhiều lần Chúa đã trách mắng ông, thậm chí có lần Chúa đã gọi ông là “Đồ Satan”, thế nhưng Phêrô vẫn luôn một lòng một dạ trung thành để rồi sau này ông có thể viết cho đoàn chiên Chúa trao cho Ông như thế này: “Anh em hãy sống thánh thiện trong cách ăn nết ở, để nên giống Đấng Thánh đã kêu gọi anh em” (1Pr 1, 15)