Lần đầu tiên, cô uống trà hoa hồng là do một người con trai mời. Cách đây ba năm, cô vừa tốt nghiệp một trường trung cấp y tế, là một cô gái đẹp, cô tin rằng minh sẽ được nhiều chàng trai cưng chiều ,cô sẽ ngồi trên chiếc xe máy sang trọng nhất lướt qua những cặp mắt nhìn cô khao khát và cô ban phát cho họ những cái nhìn tình tứ khiến cho trái tim những kẻ đa tình chết lịm đi. Thế mà về khoa cô thực tập có một anh chàng bác sĩ không biết cao thấp nông sâu thế nào lại đem lòng yêu cô, ngày ngày tìm cách chuyện trò cùng cô….
Bạn hãy xem một cây táo. Những rể của nó hút những chất dinh dưỡng từ lòng đất, và lá của nó nhận năng lượng từ ánh mặt trời. Hoa của nó được thụ phấn nhờ gió và côn trùng. Tất cả các nguồn này đều đến từ bên ngoài. Công việc chính của cây là tiếp nhận tất cả những trao ban từ Thiên Chúa. Cũng vậy, Thiên Chúa làm cho chúng ta sinh hoa kết quả qua sự hiện diện của Ngài trong ta. Ngài không kỳ vọng chúng ta cậy dựa vào tài năng tự nhiên của ta. Thiên Chúa muốn đổ đầy tài năng chúng ta với quyền năng của Ngài và nâng đỡ chúng ta để chúng ta sinh hoa kết quả cho vương quốc của Ngài…
Suối Việt chúng con hân hạnh được giới thiệu đến Qúy vị sản phẩm mới, là CD đầu tiên trong năm 2009 vừa được hoàn tất: Tựa : ĐI TÌM NGƯỜI YÊU THỦY CHUNG.Nội dung : 12 ca khúc tôn giáo của Nguyễn Bách được trình bày theo phong cách mới
Ngày 08.03.2009, nhóm Mục vụ Sinh Viên đã có sáng kiến mời cộng đoàn suy niệm về con đường thập giá, với bài hát và phần minh hoạ về “Con đường Chúa đi”. Trong tâm tình Mùa Chay, chúng ta được kêu mời bước theo con đường của Ngài, vác thập giá với Ngài, sống chứng nhân mỗi ngày, với xác tín đó là con đường ánh sáng, con đường vinh quang.
Tiêu chuẩn khuôn vàng thước ngọc không phải là bản thân mình (“Thương người như thể thương thân”) nhưng là Thiên Chúa (“thương người như thể Chúa thương”), Đấng cho mặt trời mọc lên soi sáng kẻ xấu cũng như người tốt, và cho mưa xuống trên người công chính cũng như kẻ bất chính. Vậy, anh em hãy nên hoàn thiện, như Cha anh em trên trời là Đấng hoàn thiện”.
Thiên Chúa muốn yêu thương và dẫn dắt chúng ta dù chúng ta là ai và chúng ta đã sống như thế nào. Việc nên thánh của chúng ta đòi hỏi nhiều hơn là lời kinh nguyện và việc dự các thánh lễ. Tâm tình mong muốn nên thánh phải là một phần của môi trường sống tại ngay gia đình chúng ta. “Hãy chăm sóc dân ta bằng gậy mục tử của ngươi” (Mk 7,14). Thiên Chúa muốn chúng ta học cách “chăn dắt” người bạn đời của ta, con cái ta và bạn bè gần gũi ta trong Chúa Kitô…
Thật, khôn ngoan là nhận biết Đấng đã làm cho tôi sống, mời gọi tôi làm chứng và bảo vệ cho sự sống. Sự sống nơi tôi hay nơi người khác chẳng phải là điều ngẫu nhiên, lại càng không bao giờ là một thứ quy luật theo kiểu máy móc hoặc phiến diện dưới cái nhìn sinh học. Căn cứ vào những hiệu quả phát sinh từ cuộc sống con người tôi thấy sự sống ấy phải là điều gì siêu việt tự nơi nguồn gốc và cần được trân trọng như là quà tặng nhưng không dành riêng cho con người.
Trong Ðức Giêsu, Thiên Chúa cho chúng ta mọi thứ, kể cả bức tranh mà Ngài muốn chúng ta trở nên. Với mỗi người trong chúng ta, Thiên Chúa hỏi thẳng chúng ta rất rõ ràng, không úp mở: “Ngươi có chấp nhận Con Duy Nhất của ta không? Ai chấp nhận Con ta thì được mọi sự”. Chắc chắn rằng trong cuộc đấu giá trên, nếu người ta biết rõ nội dung bức thư, mọi người sẽ giành giật để đấu cho được bức tranh của người con. Còn chúng ta, chúng ta biết rất rõ ý định Thiên Chúa mà chúng ta lại không chấp nhận người Con thì chúng ta quả là dại dột…