Bệnh viện đông đúc và ồn ào. Bước vào phòng khám, tôi được bác sĩ cho biết tình trạng bệnh của mình ngày càng xấu. Hai tháng là thời gian tối đa tôi còn có thể hiện hữu trên cõi đời… Rời bệnh viện, tôi cảm nhận dòng cảm xúc đang dâng trào và quan sát mọi sự xung quanh để cố gắng nắm lấy, ôm chặt và gìn giữ tất cả vào tâm khảm. Dòng người tất bật, hối hả trên đường. Con đường xanh bóng cây chất chứa kỉ niệm. Những gương mặt của người thân yêu sống cùng tôi. Buổi tối muộn, khi mọi người đã chìm vào giấc ngủ, trong không gian tĩnh lặng với ngọn đèn chầu le lói sáng, tôi “lẻn” vào nhà nguyện và quỳ trước Nhà tạm. Tôi thưa với Chúa về cuộc đời và những ngày sống còn lại…
Cùng với toàn thể Giáo Hội, cách riêng Dòng Đa Minh, hôm nay cộng đoàn giáo xứ Thánh Đa Minh Ba chuông hân hoan mừng kính Thánh Alberto Cả – Giám mục, Tiến sĩ Hội Thánh, bổn mạng Tu viện Thánh Alberto Cả.
Đức Giêsu đã chữa lành 10 người phong cùi, nhưng chỉ có một người quay trở lại để cám ơn Ngài, mà người đó lại là người Samaria, một người ngoại giáo. Những người có đạo lại trở thành ngoại đạo, vì họ không biết nói lời cám ơn, không biết sống tình người. Trong khi đó, dưới cái nhìn của Đức Giêsu, một người ngoại đạo lại trở thành có đạo vì đã biết sống tình người. Đức Giêsu đã nói với người Samaria:“Lòng tin của ngươi đã cứu ngươi”. Lòng tin ở đây là biết trở lại tìm Đức Giêsu và nói lên niềm tri ân của mình.
Tổ chức bác ái quốc tế “Trợ giúp các Giáo hội đau khổ” cùng cổ võ cử hành ngày Liên đới cầu nguyện cho các Giáo hội bị bách hại, năm nay có khẩu hiệu là “Đây luôn luôn là nhà của chúng tôi”.
Thánh Albertô được sinh ra ở Đức vào đầu thế kỷ XIII. Khi còn trẻ, ngài đã đến Italia, rồi đi Pađua, là nơi có một trong những trường đại học nổi tiếng nhất của thời Trung cổ. Ngài đã dành cả cuộc đời để nghiên cứu bộ môn “nghệ thuật tự do” (artes liberales): Văn phạm, Hùng biện, Phép biện chứng, Số học, Hình học, Thiên văn học và Âm nhạc, nói chung là các môn học văn hoá, điều đó cho thấy ngay từ sớm, Albertô đã rất quan tâm đến các ngành khoa học tự nhiên và nó trở thành lĩnh vực ngài yêu thích nhất. Trong suốt thời gian ở Pađua, ngài đã đến tham gia sinh hoạt ở Nhà thờ của các anh em Đa Minh, sau đó chính thức gia nhập dòng qua lời khấn tu trì.
Muốn phục vụ, trước hết hãy khiêm tốn, khiêm tốn đến mức tự coi mình là đầy tớ. Khi ta đã coi mình là đầy tớ rồi thì ta sẽ không ngại phục vụ người khác, hơn nữa ta sẽ coi tất cả những gì ta làm cho người khác đều là bổn phận. Chúng ta không nên huênh hoang, tự đắc với những gì mình làm được vì tất cả mọi sự đều do Chúa ban. Chúng ta chỉ là dụng cụ của Chúa, nên phải có thái độ khiêm tốn khi phục vụ.