Bài đọc: Jer 31:1-7; Mt 15:21-28
1/ Bài đọc I:
1 Thời bấy giờ – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA – Ta sẽ là Thiên Chúa của tất cả các thị tộc Ít-ra-en, và chúng sẽ là dân Ta.
2 ĐỨC CHÚA phán thế này: Đám dân thoát cảnh gươm đao
đã được ân nghĩa trong sa mạc,
đó là Ít-ra-en trên đường về chốn nghỉ ngơi.
3 Từ xa ĐỨC CHÚA đã hiện ra với tôi:
“Ta đã yêu ngươi bằng mối tình muôn thuở,
nên Ta vẫn dành cho ngươi lòng xót thương.
4 Ta sẽ lại xây ngươi lên, và ngươi sẽ được xây lại, hỡi trinh nữ Ít-ra-en.
Ngươi sẽ lại nên xinh đẹp; với những chiếc trống cơm,
ngươi sẽ xuất hiện giữa đám nhảy múa tưng bừng.
5 Ngươi sẽ trồng nho lại trên núi đồi Sa-ma-ri;
những kẻ trồng cây sẽ trồng cây, và được hưởng hoa lợi.
6 Vì có ngày trên núi Ép-ra-im, người canh gác sẽ hô lớn:
“Đứng lên nào, chúng ta lên Xi-on,
đến cùng ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa chúng ta!”
7 Vì ĐỨC CHÚA phán thế này: Reo vui lên mừng Gia-cóp,
hãy hoan hô dân đứng đầu chư dân!
Nào loan tin, ca ngợi và công bố:
“ĐỨC CHÚA đã cứu dân Người, số còn sót lại của Ít-ra-en!”
2/ Phúc Âm:
21 Ra khỏi đó, Đức Giê-su lui về miền Tia và Xi-đôn,
22 thì này có một người đàn bà Ca-na-an, ở miền ấy đi ra, kêu lên rằng: “Lạy Ngài là con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi! Đứa con gái tôi bị quỷ ám khổ sở lắm!”
23 Nhưng Người không đáp lại một lời.
24 Người đáp: “Thầy chỉ được sai đến với những con chiên lạc của nhà Ít-ra-en mà thôi.”
25 Bà ấy đến bái lạy mà thưa Người rằng: “Lạy Ngài, xin cứu giúp tôi!”
26 Người đáp: “Không nên lấy bánh dành cho con cái mà ném cho lũ chó con.”
27 Bà ấy nói: “Thưa Ngài, đúng thế, nhưng mà lũ chó con cũng được ăn những mảnh vụn trên bàn chủ rơi xuống.”
28 Bấy giờ Đức Giê-su đáp: “Này bà, lòng tin của bà mạnh thật. Bà muốn sao thì sẽ được vậy.” Từ giờ đó, con gái bà được khỏi.