Tin mừng theo thánh Mát-thêu: Mt 2, 13-18
Khi các đạo sĩ ra đi, thiên thần Chúa hiện ra với ông Giuse trong lúc ngủ và bảo ông: “Hãy thức dậy, đem Hài Nhi và mẹ Người trốn sang Ai-cập, và ở đó cho tới khi tôi báo lại ông, vì Hêrođê sắp sửa tìm kiếm Hài Nhi để sát hại Người”. Ông thức dậy, đem Hài Nhi và mẹ Người lên đường trốn sang Aicập đang lúc ban đêm. Ông ở lại đó cho tới khi Hêrôđê băng hà, hầu làm trọn điều Chúa dùng miệng tiên tri mà phán rằng: “Ta gọi con Ta ra khỏi Aicập”.
Bấy giờ Hêrôđê thấy mình bị các đạo sĩ đánh lừa, nên nổi cơn thịnh nộ và sai quân đi giết tất cả con trẻ ở Bêlem và vùng phụ cận, từ hai tuổi trở xuống, tính theo thời gian vua đã cặn kẽ hỏi các đạo sĩ. Thế là ứng nghiệm lời tiên tri Giêrêmia đã nói: Tại Rama, người ta nghe tiếng khóc than nức nở, đó là tiếng bà Rakhel than khóc con mình, bà không chịu cho người ta an ủi bà, vì các con bà không còn nữa.
LÀM CHỨNG CHO SỰ SỐNG VĨNH CỬU
Theo quan niệm của nhà nông, nhổ cỏ phải nhổ tận gốc kẻo nó tiếp tục lên và hại đến hoa màu. Điều này cũng được các nhà quân sự xưa áp dụng rất nhiều để hòng diệt trừ hậu họa về sau. Điều này cũng xảy ra khi Hêrôđê giết các trẻ em dưới hai tuổi vì không tìm ra được Giêsu, vị Vua mà ba hiền sĩ đã tìm gặp. Song người tính chẳng bằng Trời tính.
Trời đã tính để vị Vua đích thực vẫn hiện diện và tiếp tục công cuộc cứu thế. Trời đã tính để những trẻ thơ chưa thể lên tiếng nhưng lại có thể dùng tính mạng để làm chứng cho sự sống vĩnh cửu. Sự tuyệt diệu của Trời cao!