18- Vương Tường : nằm băng chờ cá chép

Vương Tường ở với cha và bà mẹ ghẻ rất sâu cay… Nhưng ông không oán ghét mà ăn ở rất có hiếu. Mùa đông, nước đóng lại thành băng, bà mẹ ghẻ đòi ăn cá tươi, ông cởi trần trên băng giá để tìm cá. Bỗng nhiên băng nứt đôi ra, có hai con cá chép nhảy lên, ông bắt về làm món ăn cho kế mẫu.

16- Vương Thôi : nghe sấm khóc mộ

Tương truyền nước mắt ông Vương Thôi chảy quá nhiều, làm cho cây trắc bên mồ kkhô héo được tươi lại …  Mẹ ông lúc sinh thời hay sợ sấm, cho nên khi mất rồi, hễ khi nào trời mưa có sấm chớp, ông lại ra mồ mà khấn rằng “Có con đây rồi cốt để cho mẹ khỏi sợ”.

Clips: Tiếng Đàn Mang Ngọn Lửa Trái Tim

Những điều tôi đã viết trong bài thơ “Tiếng đàn mang ngọn lửa trái tim” là những điều tôi mong ước mọi người đối xử với nhau cũng đẹp như thơ. Những bông hoa còn rung động trước tiếng đàn của một gã mù đã cụt mất một bàn tay. Các bạn biết người bị cụt một bàn tay chơi đàn đã khó mà người ấy còn bị mù thì việc ấy sẽ khó khăn đến thế nào?