Hai người môn đệ không còn cảm thấy “nhọc nhằn lê gót chân buồn đường dài”. Và chỉ nhờ thế, hôm ấy, “khi trời đã xế chiều, và ngày sắp tàn” hai ông mời Đức Giê-su “ở lại với chúng tôi”.
Thượng đế sẽ không hỏi bạn lái ô tô hiệu gì, nhưng sẽ hỏi bạn chở được bao nhiêu người không có phương tiện đi lại.
Đức Giê-su đã bảo với ông ta rằng: “Đặt ngón tay vào đây, và hãy nhìn xem tay Thầy. Đưa tay ra mà đặt vào cạnh sườn Thầy. Đừng cứng lòng nữa, nhưng hãy tin” (x.Ga 20, 27).
Chúng ta làm như thể là để chứng minh cho thế giới biết rằng , người Ki-tô hữu chính là cánh tay nối dài của Đức Giê-su Phục Sinh, một Giê-su đến thế gian là để ban “Bình An” cho thế gian, như Ngài đã từng phán rằng: “Thầy ban bình an cho anh em”.