Ngày 14-12: Thánh Gioan Thánh Giá, linh mục Tiến sĩ Hội Thánh

Gioan là thánh vì cuộc đời ngài là một nỗ lực quả cảm dám sống trọn với tên của ngài: “của Thánh Giá“. Sự điên rồ của thập giá cuối cùng đã được thể hiện. Câu nói bất hủ của Ðức Kitô: “Ai muốn theo ta hãy từ bỏ chính mình, vác thập giá mình mà theo ta” (Máccô 8:34b) là câu chuyện cuộc đời Thánh Gioan. Mầu Nhiệm Vượt Qua – từ sự chết đến sự sống – đã được thể hiện trong cuộc đời Thánh Gioan như một người cải cách, một nhà thơ thần bí và là một linh mục thần học.

Làm gì để mùa Vọng này không nhàm chán?

Nếu mùa Vọng là thời gian chờ đợi, vậy trong lúc mong chờ Đấng Cứu Thế, hẳn là Thiên Chúa cũng chuẩn bị những điều thú vị, kẻo ta chờ lâu đâm ra chán nản. Bạn có nghĩ điều thú vị mà Thiên Chúa dành cho ta là việc ngắm nhìn và học từ “đạo” tự nhiên không? Không phải Thiên Chúa không nói với chúng ta như đã nói với các tiên tri, chỉ là con người ngày nay không còn “cúi mình” xuống để thấy và để nghe Chúa nói qua thiên nhiên vạn vật thôi.

Năm tác hại của tội lỗi

Tội lỗi của chúng ta không chỉ làm buồn lòng Chúa, và gây tổn thương cho anh chị em xung quanh mà còn phương hại đến chính bản thân chúng ta. Thánh Giáo hoàng Gioan Phaolô II đã khẳng định việc phạm trọng tội có thể được xem như một sự tự tử về mặt luân lý. Thật vậy, mỗi khi chúng ta tự quyết định phạm một tội trọng, đó thực sự là một hình thức tự tử luân lý. Tắt một lời, những tác hại đó luôn độc hại và nguy hiểm chết người. Bằng việc phạm một tội trọng, chất độc tội lỗi sẽ làm ô nhơ toàn bộ con người đó tự trong bản chất. Hãy suy nghĩ về những tác hại khác sau đây của tội trọng: bị xa rời Thiên Chúa mãi mãi và mất các ân sủng thánh hoá của Ngài, bị mất tình bạn hữu với Ngài, tâm trí bị nhấn chìm trong bóng tối và ý chí bị suy yếu. Chưa hết, vẫn còn những tác hại khác nơi người phạm tội trọng, đó là: một nỗi buồn chán thấm nhập toàn bộ con người; sự bình an tan biến; mất khả năng đón nhận Bí tích Thánh Thể; và tội có thể biến thành một thói quen xấu được lặp đi lặp lại. Điều tệ hại nhất là nếu một người chết trong tình trạng phạm tội trọng, họ sẽ mất linh hồn đời đời. Thật là hết sức quan trọng khi chúng ta suy niệm những tác hại của tội lỗi trong đời sống cá nhân của mình hầu để ăn năn về các tội trọng mình đã phạm, đồng thời chạy đến với Bí tích Hòa Giải sớm nhất có thể, và nhờ đó mà được trở lại trong mối tương quan thân thiết với Thiên Chúa.

Tội lỗi con, xin Ngài thanh tẩy…

Hôm nay, Phụng Vụ Lời Chúa nhắc đến Gioan Tẩy Giả. Nhắc đến Gioan Tẩy Giả, Giáo Hội muốn chúng ta hãy nhìn ông như một mẫu mực cho đời sống của chính bản thân mình. Đó là, chúng ta hãy sống một đời sống khiêm nhường giản dị trong cách ăn, cách mặc. Đó là, chúng ta hãy sống một đời sống của một ngôn sứ, một người ngôn sứ trung thực dám sống cho sự thật và chết cho sự thật như chính ông, khi xưa.

Mẹ Maria: biểu tượng của lòng tin vâng phục

Trong hành trình Mùa Vọng, Đức Trinh Nữ Maria giữ vị trí đặc biệt của Đấng đã chờ đợi cách riêng Thiên Chúa sẽ thực hiện những lời Ngài đã hứa. Mẹ đón nhận Chúa Giêsu, Con Thiên Chúa, trong đức Tin và nơi thân xác mình, hoàn toàn vâng phục ý Chúa. Hôm nay, tôi muốn cùng anh chị em suy gẫm vắn tắt về đức Tin của Đức Mẹ từ mầu nhiệm Truyền tin trọng đại.

Mừng Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội

Thiên Chúa đã dọn sẵn một cung điện xứng đáng cho Con Chúa giáng trần, khi Người làm cho Đức Maria khỏi mắc Tội Tổ Tông ngay từ trong lòng mẹ. Thiên Chúa cũng gìn giữ Mẹ khỏi mọi vết nhơ tội lỗi nhờ công nghiệp Con Chúa sẽ chịu chết sau này. Nhờ lời Đức Mẹ nguyện giúp cầu thay, xin Chúa cũng ban cho chúng ta được trở nên công chính, thánh thiện, mà đón rước Con Chúa ngự đến trong vinh quang.

Linh mục triều và dòng có gì khác nhau?

Chúng ta thấy Giáo hội và Xã hội lúc nào cũng cần người tu sĩ, cần linh mục dòng và triều. Họ là chứng nhân sống động của Thiên Chúa và Nước Trời. Không có người đi tu, nghĩa là, Giáo hội đang chết dần, chết mòn. Khi đó, người ta xa cách với ơn cứu độ. Không thể tưởng tượng được nếu thế giới không còn linh mục, thiếu vắng người tu sĩ. Dĩ nhiên, vai trò của hôn nhân gia đình vẫn quá quan trọng, đồng thời, ơn gọi cũng không thể thiếu vắng trong mọi thời. Tắt một lời, Giáo Hội khẳng định rằng: “Giáo Hội không thể nào từ bỏ đời thánh hiến được, bởi vì nó biểu hiện cách hùng hồn bản chất Hiền Thê thâm sâu của Giáo Hội.” (Tông Huấn Vita Consecrata, số 105).

Mùa vọng: Mùa tin yêu và hy vọng

Mùa Vọng là mùa khởi đầu cho một năm Phụng vụ mới và cũng là thời gian đợi chờ Chúa Kitô- Đấng Cứu Tinh ngự đến. Mùa Vọng là thời gian nhắc nhớ dân Do Thái xưa kia đã mong đợi Đấng Messia đến để giải phóng dân Israel khỏi ách nô lệ của tội lỗi. Ngày nay, người tín hữu trông chờ đón mừng Chúa Giáng Sinh vào ngày 25/12 hằng năm để tưởng niệm Chúa đến lần thứ nhất cách đây hơn 2 ngàn năm, và cũng là thời gian chúng ta đợi chờ Chúa đến lần thứ hai trong ngày Quang Lâm. Cách riêng, mùa Vọng mời gọi chúng ta sống tinh thần tỉnh thức, sẵn sàng đợi chờ Chúa đến với mỗi người vào giây phút cuối cùng của cuộc đời, ngày kết thúc cuộc sống dương gian để được Chúa đưa về nhà Cha trên trời.