Tôi muốn nghiêng về phía mặt trời xuất hiện. Lòng ước nguyện với trái tim dâng hiến. Cuộc đời tôi là chiến trận không ngừng… Tâm xin mở và vui mừng rung động ! Tôi trở về trong gió lộng yêu thương Và theo hướng ánh dương đang hiển trị… Ôi, thi vị ! Khi trái tim biết thở. Khi tất cả đều ở trong Thần khí !
Một nghiên cứu khoa học gần đây cho thấy: khi 4000 thiền sư về cùng hành thiền tại thủ đô của nước Mỹ thì con số tội phạm ở đây cũng giảm đi 20%. Con số tội phạm này tăng lên khi số thiền sư giảm đi. Đó là điều khiến chúng ta phải suy nghĩ về đời sống cầu nguyện.
Lời bài hát “Ôi Thân Phận Con Người” vang lên như làm cho ngày Lễ Tro thêm phần đặc biệt. Đặc biệt hơn nữa, trong Thánh lễ hôm nay, linh mục làm một cử chỉ rất khác thường : Ngài xức tro trên đầu mình, rồi xức trên đầu các tín hữu và đọc : “Ta là thân cát bụi, sẽ trở về cát bụi”. Câu nói này được rút từ sách Sáng Thế, là lời Thiên Chúa phán với Adam : “Bởi ngươi là đất bụi ngươi sẽ trở về đất bụi”.
Thánh Phanxicô Assisi quan niệm chữ hoán cải ở một ý nghĩa sâu rộng hơn, nghĩa là: hoán cải và tin vào Tin Mừng. Sau hành vi hoán cải là hãy sinh những hoa trái xứng đáng với lòng sám hối (Lc 3, 8)
Tìm hiểu ý nghĩa và mục đích việc ăn chay trong Thánh Kinh thấy rất đa dạng: Các tín hữu ăn chay là “để thờ phượng Thiên Chúa, làm đẹp lòng Thiên Chúa như một nghi thức tôn giáo, một việc đạo đức; để được Thiên Chúa nhậm lời khi cầu nguyện, đi kèm với cầu nguyện để khu trừ ma quỉ; để tỏ lòng ăn năn, sám hối và đi kèm với than khóc để bày tỏ sự buồn bã, hối hận, thương tiếc, lo sợ; đồng thời để đền vì tội lỗi đã phạm, cầu xin Thiên Chúa tha tội…”.
Những tiếng gọi trong đời đã làm nên những ơn gọi khác nhau để người ta theo đuổi, khiến cho mỗi người có một ơn gọi khác nhau. Từ tiếng gọi ấy đã hình thành cho người ta một lối sống, một tư cách riêng. Tiếng gọi ấy rất cần thiết và rất thiêng liêng. Đa số chúng ta không biết chắc tiếng gọi ấy sẽ tạo cho con người mình như thế nào, nhưng họ cứ đi theo nhiều khi cắm đầu cắm cổ mà theo nữa!
Lương tâm là một luật của tâm trí ta, nhưng lại vượt quá tâm trí, nó ra lệnh và nói cho ta biết đâu là trách nhiệm và bổn phận của ta, những gì ta nên sợ và nên hy vọng. Nó là sứ giả để nói với chúng ta qua tấm màn, trong thế giới của tự nhiên cũng như trong thế giới ân sủng…