Mối quan tâm duy nhất của ngài là quảng đại phục vụ tất cả những người cần an ủi và nâng đỡ. Đây là lời rao giảng hùng hồn của tu sĩ Martin Bác Ái, một lời rao giảng thực hiện âm thầm trong tu viện nhưng tất cả mọi nơi trên thế giới đều nghe được. Lời rao giảng của ngài đến từ một kinh nghiệm đặc biệt và sâu xa với Thiên Chúa
Cộng đoàn cùng đọc và suy gẫm: hai mẫu gương sống động là người phụ nữ bị băng huyết và ông trưởng Hội Đường Gia-ia, quả thật đức tin của họ đã cứu họ không những thoát khỏi căn bệnh thể xác mà Chúa còn “ phục sinh” họ
Tôi tự hỏi “mình tư duy về Thiên Chúa giống vị Thánh Tông đồ nào?”. Chắc là giống Thánh Tôma. Nghĩa là khi suy tư về sự phục sinh của Đức Kitô thì phải nghĩ theo cách: “Nếu tôi không nhìn thấy vết đinh ở tay Người, nếu tôi không thọc ngón tay vào lỗ đinh, nếu tôi không thọc bàn tay vào cạnh sườn Người, thì tôi không tin”
Người yêu tôi chết hôm nào / Một chiều hoang lạnh nghìn sao lịm buồn!!! / Gục đầu trong nỗi cô đơn / Trái tim tan nát vẫn còn ngút yêu / Một dòng máu đỏ huyền siêu / Một mạch nước tưới phong nhiêu giữa đời / Người yêu tôi phải về trời / Con tim ở lại vì Người còn yêu!!!
Sự dấn thân, nhiệt tình vô điều kiện của Thánh Phaolô trong truyền rao Lời Chúa thể hiện trong cả lời nói và việc làm. Đối với Ngài, Thiên Chúa là tất cả. Các bài viết của Thánh Phaolô thường hay lặp lại các câu ngắn sau “trong Đức Kitô”, “Thiên Chúa của tôi”
Khi xin được đi trên mặt nước để đến với Chúa, lúc bị chao đảo, Thánh Phêrô kêu lên “Thầy ơi xin cứu con”. Trong chúng ta có mấy ai đã sử dùng cụm từ này trong cuộc đời đầy sóng gió, mặc dù chính mình đã đôi lần cũng rơi vào các tình huống sống chết như thế.
Tin Mừng mô tả khá đây đủ về thánh Gioan, trải qua các giai đoạn quan trọng của một phận người. Từ lúc mang thai trong lòng bà Elizabeth nhờ ân phúc của Thiên Chúa; lúc sinh ra được ông Zacaria lấy bút ghi tên là Gioan
Con người dễ xét đoán dựa vào vẻ ngoài nên dẫn tới những kết luận sai lệch, còn Thiên Chúa thì nhìn tận tâm can. Đối với Ngài, cái bên ngoài trở thành thứ yếu, trên hết và quan trọng nhất vẫn là tấm lòng.