Các bà sợ là phải, vì đang đối diện với một điều quá sức tưởng tượng của con người: xác Thầy Giêsu biến mất, đất đai thì rung chuyển, rồi thiên thần xuất hiện với diện mạo, y phục siêu phàm. Nhưng nỗi sợ chuyển thành niềm vui khi họ nghe lời thiên thần báo tin: Chúa đã sống lại.
Nếu bạn gieo một hạt lúa xuống đất, rồi cứ 5 phút bạn moi lên coi thử xem chuyện gì đã xảy ra cho nó, có lẽ bạn sẽ tưởng rằng nó đã chết, nhưng chính lúc ấy cả một qui trình vận hành phức tạp đã bắt đầu khởi động bên trong hạt lúa ấy. Những người nông dân tuy không học lập trình, nhưng họ đã biết vận dụng tiến trình phát triển của hạt lúa một cách nhuần nhuyễn trong việc canh tác của mình.
Trên thập giá, Đức Giêsu đã cĩ thể thanh thản thốt lên: “Mọi sự đã hoàn tất.” Nhìn mẫu gương của Ngài, bạn được mời gọi quan tâm đến việc đem Tin Mừng cho những loại người nghèo khác nhau ở quanh bạn, đặc biệt những người nghèo vật chất, bị bóc lột phương tiện sinh sống, thiếu những điều kiện sống cơ bản của con người. Ngày nào bạn chưa quan tâm đến người nghèo, ngày ấy một Kitô hữu như bạn khơng thể nào ăn no ngủ kỹ được.
Các vị thánh như thánh Máctinô Porét, như Phanxicô khó khăn, á thánh Têrêsa Calcutta, cũng cho chúng ta thêm những mẫu gương sẵn sàng cho đi tất cả để phục vụ những anh chị em nhỏ bé, nghèo khó, đau khổ. “Sống trên đời cần một tấm lòng”; bạn đang có tấm lòng như thế nào với tha nhân?
Ngôi thánh đường sẽ chỉ là một đền thờ lạnh tanh và tăm tối nếu mỗi người tín hữu không mang đến chính ánh sáng của mình. Mỗi người một ít, nhưng chính nhờ sự đóng góp ấy mà ngôi đền thờ trở nên rực sáng và tràn đầy sức sống. Mỗi một người tín hữu Kitô trong cộng đồng Giáo Hội cũng giống như một ánh đèn chiếu sáng trong tay để làm cho ngôi thánh đường của cộng đồng giáo xứ được sáng lên.
Mỗi ngày chúng ta van xin người khác không biết bao nhiêu lần: xin vui lòng. Chúng ta xin người “vui lòng”, nhưng chúng ta lại không muốn làm cho lòng mình vui lên. Nếu chúng ta muốn người khác “vui lòng” để ban ân huệ cho chúng ta, thì có lẽ chúng ta phải làm cho lòng mình vui lên bằng bộ mặt vui tươi hớn hở của chúng ta, bằng những chia sẻ vui tươi của chúng ta, bằng những nụ cười vui tươi của chúng ta, bằng những chịu đựng vui tươi của chúng ta.
“Hãy quẳng gánh lo đi và vui sống”: đó là lời kêu gọi Chúa Giêsu không ngừng nhắn gửi cho chúng ta khi Ngài mời gọi chúng ta chiêm ngắm hoa huệ ngoài đồng và chim chóc trên rừng… Hãy quẳng gánh lo đi và vui sống có nghĩa là đón nhận từng phút giây trong cuộc sống với cảm mến và hân hoan. Hãy quẳng gánh lo đi và vui sống cũng có nghĩa là biết nhìn thấy xuyên qua những mất mát, thua thiệt, và ngay cả tội lỗi, bàn tay quan phòng nâng đỡ của Chúa… Chúa Giêsu không bao giờ loan báo cái chết một cách riêng rẽ, Ngài luôn gắn liền nó với sự Phục Sinh.